Nói chuyện đau uống thuốc
Sắp tới đây, ở Mỹ, chắc không có chương trình khám miển phí và phát thuốc miễn phí nưã đâu , anh Hoàng Hưng à, vì ai cũng phải mua bảo hiểm sức khoẻ, đủ mọi giá cả , BS cho toa kê thuốc theo tiền nào cuả nấy anh à , cái gì cũng share cost hết đó, còn medical hay medicare cũng có nhiều hạng loại gì đó, rắc rối lắm, ở Mỹ , tại chỗ Nguyễn Tuyết (NT) BS ra toa chỉ có mấy loại thuốc, toa nào cũng y chang, ít khi thay đổi hiệu thuốc, vì BS luôn làm theo sự chỉ định sẳn, cái danh sách thuốc trong luồng gì đó, còn trẻ em cảm , ho , lúc nào cũng chỉ có một hiệu thuốc nào đó thôi, thuốc vô thưởng vô phạt cuả BS gia đình , nhiều khi chỉ điện thoại, rồi Bs hợp thức hoá sẳn, ghé tiệm, nói tên là lấy thuốc thôi ( BS VN), còn chọn BS Mỹ thì phải khám đàng hoàng. NT nghe nói BS Mỹ cho thuốc lạ và tốt hơn BS Việt, điều này không biết có đúng không, vì mấy người quen chuyển đổi BS Mỹ khám bệnh nói vậy đó. Chuyện y tế ở Mỹ về giá cả bênh viện và thuốc men dường như rất mắc và bất hợp lý lắm anh à. Hôm tháng trước NT gặp một anh bạn VN quen, hỏi thăm nhau khoẻ hong, nghe anh này kể rất tức cười là anh ta đi làm và có bảo hiểm share cost. Vưà rồi anh bị tai nạn nhẹ tại nhà, bị đứt 1 làn dài trên ngón tay giữa, máu chãy nhiều, anh hoảng hồn đi bệnh viện cấp cưú, vô bệnh viện, họ khâu chỉ 3 – 4 vít gì đó thôi. Sau đó anh về nhà nhận được 1 cái bill ngọt xớt 1 ngàn mấy trăm đô. Anh ta phải ký check trả tiền mà đau bụng và mang bịnh tức muốn ói máu luôn. Đó là chuyện nhỏ. Về chuyện thuốc tây , hình như thuốc Pháp , Canada hay Châu Âu, thuốc tốt hơn của Mỹ, thuốc cuả Mỹ nuôi bệnh nhân, chớ không có điều trị dứt căn. NT sống gần với BS Nga, chồng cũng là BS Chơ Rẫy trước đây, chị là dược sĩ tại Việt Nam và tại Mỹ , Ba mẹ Bs Nga trước cũng là BS cuả BV Chợ Rẫy . Bs Nga nói mình trong gia đình ngành y nhưng ít khi uống thuốc lắm, hai đưá con BS Nga lúc nhỏ bị cảm ho, BS cũng không cho uống thuốc, chỉ đắp nước đá, giữ ấm, ba ngày sau sẽ tự nhiên giảm hoặc một tuần là hết thôi. BS Nga nói thuốc tây không tốt, rán ăn uống bồi dưỡng cho tốt thôi. Nấu canh dưỡng sinh, ăn gạo lức, uống nước 5 – 6 loại lá cây rau đủ màu say như sinh tố, chung với vài loại trái cây, rồi uống thêm hạt Chia, uống sữa đậu nành và vài loại trà, thế là NT cũng bị lây nhiễm và bắt chước theo. Bây giờ trên U 50, NT chỉ uống thêm thuốc bổ xương và tự trồng cây lượt vàng, ngâm thoa cổ, vai tay chân và lưng, thế là thấy khoẻ ra và còn càng ngày càng vui tươi nưã, cứ gặp nhau là cười và tám toàn sức khoẻ ! NT cũng ước ao và cầu mong cho các ACE cuả đại gia đình trang nhà mình có sức khoẻ , có niềm vui và có nụ cười tươi trẻ dù ở bất cứ lưá tuổi nào .
Nhưng ở Mỹ có 1 cái hay là nếu như ai hỏng có tiền , thì khi khẩn cấp vô bệnh viện , họ cưú mạng mình trước và phải suốt đời thiếu nợ ngàn năm thôi, họ không có đòi nếu mình không có tiền, còn nếu mình có chút đỉnh trong ngân hàng, thì tự động họ rút , hoặc có nhà cưả riêng tư thì họ sẽ khấu trừ vào tài sản cuả mình. Nhưng người VN mình thì quan niệm sống phải rán mua nhà mua cửa đàng hoàng, người Mỹ thì họ thuê nhà, còn nếu có nhà thì họ tính trước, tới tuổi nào đó , họ bán nhà , và họ tìm 1 chỗ Homecare tốt, có BS và y tá chăm sóc, họ vui với bạn già và họ vẫn thích độc lập tự do tự tại , không thích phiền phức con cái , vì con cái nó cũng bận công việc làm cuả nó, vả lại nó cũng không có kinh nghiệm chăm sóc người già cho đúng cách. Con cái chỉ vào thăm khi cuối tuần , hay có dịp lễ. Người Việt mình thì ai cũng muốn ở nhà hơn, nhưng cái này cũng phải tuỳ duyên .
Nguyễn Tuyết
Nhận cái bill hơn một ngàn, mang trở lại thương lượng, xin bớt nhiều lắm. Chỉ bị đứt tay đến văn phòng mấy bà y tá được rồi, đang chảy máu, dù rất bận với bệnh nhân, bà y tá cũng xin bệnh nhân cho bà đi cầm máu trước. Giá cả của bà y tá khoảng một trăm đô thôi.
NT nghe nói là ở xứ này đừng có mong kiện với thưa hoạc đi trình , nhất là người Châu Á mình. Vả lại bút mực đã sa rồi, gà phải chết thôi, cái gì nó cũng có cái lý do và cái ba rem của nó hết , vì vậy cho nên mình rút kinh nghiệm , cái chuyện nhỏ , đừng có vô bệnh viện. Để NT kể anh và các bạn nghe 1 câu chuyện, cũng cái chuyên giúp ngươi khiếu nại và kết quả kẻ được , người Bs và y tá mất việc làm.
Chuyện có thật không phải đùa, 1 chị người Việt vào bệnh viên khám bệnh , không hiểu sao chị nhận được 1 cái bill tính chi phí khá cao , chị quay lại bênh viện , và may mắn gặp 1 Bs người Việt làm việc trợ lý và thông dịch cho bệnh nhân tại BV đó, Vì là người Việt đồng hương , nên anh này tìm mọi cách giúp hết mình trong cái anh hiểu biết và hợp pháp, anh dẫn chị ta gặp trực tiếp người giải quyết , vì đúng luật khe hở trong nghề , anh biết rành , buộc lòng BV phải chỉnh cái bill và chị này cám ơn và thoải mái ra về. Nhưng tiếc thay , sau đó 1 thời gian , chị ta tình cờ gặp lại 1 người thân của vị Bs VN này, chị nói anh ta đã bị đình chỉ công việc vì cái tội thương người , giúp nhiều người Á châu , làm tổn thất mối lợi của BV . ngay cả y tá , họ chỉ tuyệt đối tuân thủ theo lịnh mà làm thôi , nếu họ tìm cách chỉ giúp bệnh nhân , nọ , kia , họ cũng bị khai trừ 1 cách âm thầm , anh hỏng thấy khi 1 ngươi vừa đặt lưng nằm xuống giương bệnh , thì từng mỗi ca là có 1 y tá khác tới thăm hỏi và làm y chang 1 nhiệm vụ, ở BV y tá rất là nhiều , chỉ làm part time thôi , còn được tuyển làm fulltime cũng phải có quá trình duyệt xét không phải ai cũng được., ngoại trừ rán tìm cách làm phong mạch tư nhân hợp pháp. ung dung tự tại
NT ơi ! TNh dự tính sang thăm NT cùng các bạn, phải ở chơi vài tháng mới gặp đủ bạn bè, nghe nói cái vụ này TNh mà bệnh thì kẹt dữ đa! Thôi quyết định hỏng đi.(chị NTh không được nói Thủ lĩnh xạo nghen).
quá xạo chứ còn gì ! nhưg là thủ lĩnh nên thuộc hạ phải. tuân thôi hihi Ngth
Sao mà “khai trừ” đơn giản vậy Nguyễn Tuyết. Hồi Tommy mới sinh được một tuần, đi cấp cứu, bill gởi về bạc ngàn, ký trả góp một lần 20 đô, ký trả được 2 lần, bệnh viện gởi trả lại 2 cái check đã ký và xù tiền thiếu luôn. Tiền thiếu đó bệnh viện tìm cách tính vào nhà nước, nhiều cách tính lắm, đối với bệnh viện một xu cũng tính, nhưng mấy trăm ngàn hợp lý cũng có thể bỏ được, chỉ vì mấy trăm ngàn mà kỳ thị, coi chừng tốn nhiều hơn. Cô 9 mới đi khám bệnh, bill gởi về 190 đô, đến chỉnh lại còn 25 đô.