Một lần Khám bệnh
Đọc câu chuyện của anh Hoàng Hưng về khám bệnh miễn phí , Nguyễn Tuyết (NT) lại chợt nhớ câu chuyện của mình xãy ra đã gần 3 năm qua… Ở tại Cali, nơi NT sống, có chương trình khám bệnh cho phụ nữ ở “Ngực ” hàng năm miển phí cho U50 trở lên…. Khoảng năm 2012, bổng dưng NT nghe tin vài ngươi bạn quen thân đều bị ung thư vú, vì vậy, NT đến gặp bà BS gia đình của NT xin đi khám định kỳ hăng năm. BS này là người Philippine nói, có chương trình khám miễn phí và cho giấy giới thiệu, ghi rỏ “miển phí”, NT gọi lấy hẹn và đi khám.. Theo địa chỉ BS giới thiệu, khi lên nơi khám , NT điền vô tờ giấy y tá đưa. NT hỏi, tôi khám cái này có bị đóng tiền hong, cô phụ trách hồ sơ là một ngươi Mễ , trả lời không: không phải trả tiền. NT kỹ lưởng, xin phép nhờ cô ghi tên trên cái tơ giấy lưu để NT nhớ tên (cô cũng ghi tên tự nhiên)… Xong thủ tục NT ngồi chờ gọi tên, vào phòng thay đồ và được khám. Bác sĩ khám xong, nói kết quả tốt, không có gì, NT cám ơn va cũng xin phép cho NT biết tên ( bà cũng vui vẻ cho và còn ghi cho NT nữa ) xong NT ra về.
Khoảng tháng sau , NT nhận được cái thư,trong đó kèm cái bill kêu NT thanh toán tiền khoảng gần nút $ 500 US. NT lấy làm lạ, liền cầm tờ giấy vô hỏi Bs . Philippine. Bà nói , chị không phải trả tiền cái vụ này. NT nhờ bà tranh thủ gọi điện giúp dùm. Bà cầm giấy tờ va tờ bill ra ngoai kêu cô nhân viên gọi điện liên lạc, đường dây cứ bận, phải chờ gần nửa tiếng mới xong. Cô này nói, chị an tâm về đi họ đã điều chỉnh, khỏi đóng tiền. Vài tháng sau, NT nhận được một cái thư đòi tiền khám bệnh nữa. Lần này số tiền giảm đi được vài chục đô. NT tranh thủ đến ngay bệnh viện đã khám để trình bày… nhưng bây giơ nhân vên là một người khác vì có lẽ họ làm việc theo ca…NhờNT có ghi tên họ ngươi phụ trách hồ sơ , và tên người khám NT hôm đó cùng với ngày, tháng NT đi khám. Họ có ghi rành rành “No Fee” , “No Pay Money”…. Ở Mỹ , bộ phận khám bệnh là bộ phận riêng. Bộ phận thanh toán tiền là khâu khác…. ở tít xa…nhân viên đùng đẩy qua lại rất là nhiêu khê . Sau lần khiếu nại đó, NT gặp Bs gia đình , bà Bs này nói, cô đừng có đóng tiền. Sau đó khoảng 3 tuần NT lại nhận được cái thư đòi tiền tiếp… lần này giảm xuống tiếp, chỉ đóng $ 195 US….nhưng tờ giấy ghi NT đi khám trong năm cái vụ này mà ngày tháng không có khớp với ngày NT đã đi khám Hơi phiền phức ghê ! NT đem chuyện này tâm sự với BS. Nga lúc xã hơi dùng cơm trưa… Bs Nga nói, bây giờ tôi khuyên chị ký check trả đi theo số tiền họ yêu cầu cuối cùng $ 195…. ròi Nga giúp chị lấy tiền họ lại nhưng đừng nói Nga chỉ cách( coi như chị biết cách làm ). Bs Nga liền đánh máy một thư gởi lên cấp trên trình bày và đính kèm đây đủ giấy tờ photo, nội dung trong thư như sau: dù phi lý nhưng tôi cũng tuân thủ trả số tiền $195 , nhưng tôi yêu cầu phải trả lại số tiền mà tôi đã đóng ( vì Luật định và chương trình cũa Cali hiện tại ). Sau khi NT dán tem va đem ra bưu điện gởi bảo đảm cái thư đó, khoảng 4 tuần sau NT nhận lại một cái sec y với số tiền mà NT đã đóng và kèm theo lời xin lỗi lịch sự ngắn gọn. NT cho rằng y tế của nước Mỹ không có tốt cho người bình thường vì đó là hình thức và là một cơ hội để nhà nước móc tiền của nhà nước. Nhưng thật tình mà nói , khi ai có bệnh nặng trầm kha cần mổ xẽ hay thay thế bộ phận trong cơ thể thì BS ở đây cũng rất có tâm, không có tiền họ cũng lo trị bệnh trước và tiền chi phí bệnh viện thuốc men rất là phi lý, có khi tới vài trăm ngàn đô, có khi tới cả triệu đô. Bởi vậy người Việt sống trên đất Mỹ không khéo thì nợ không trả .nổi….. hoặc mất nhà cửa tai sản. Bệnh mà không có bảo hiểm trả đủ. Nhưng ngươi Châu Á mình thông minh và giỏi lắm. hihi.
Nguyễn Tuyết
Bài viết của NT rất thú vị và dí dỏm, làm chị cũng hồi hộp theo dõi đường đi số tiền của em. Mừng vì cuốicùng tiền em cũng …hạ cánh an toàn. Thân.
Y như nhận xét của Đức Tính, Nguyễn Tuyết kể nghe thú vị thật đó, gặp ở VN mà đòi tiền kiễu này là PR bỏ luôn, rồi huề thui, không như ở bên Mỹ, nợ không trả chắc là không yên thân…NT kể hay lắm