Nói với nhà thơ Phạm Đức Mạnh
Lâu nay tôi đọc hết bài thơ của anh trên trang nhà, nhận thấy Anh quả thật nhà thơ với những bài thơ đa dạng, bài thơ “: Vô Tình” rát trẻ trung và dễ thương :
Vô tình nút cấm quên cài
Để ai lúng liếng ngực ai trăng tròn
Mắt vương trên đỉnh đồi non
Quẩn quanh khe núi hương còn đang bay
Có những bài thơ rất trử tình, cũng có những bài thơ quá ư là lãng mạn, có lần chị Kiều Oanh nói đọc thơ thấy anh không già chúc nào, đến nỏi bác Cả phải lên tiếng nói khó tin bởi 2 câu kết trong bài Ngắm em:
Anh xấu tính chỉ muốn em lộng lẫy
Để ngắm em hai mươi bốn tiếng mỗi ngày
Hoặc bài “Nếu em tàng hình”
Anh thấm thía nỗi buồn cô độc
Vấu víu khoãng không khàn giọng gọi em
Nửa chén rượu của nhà thơ Hãi Đường, uống để quên đắng cay của cuộc đời, uống để quên đi cuộc đời chờ mong, còn rượu của VCP uống mừng tương phùng, xét lại rượu của nhà thơ và tôi cũng thua chén rượu của anh trong bài ” Chén mơ” không biết rượu loại chi mà nghe qua làm người mất cả hồn :
Chén cười như có bùa mê
Mới vừa chạm mắt đã tê cả lòng
Anh có yêu thương rất ngọt ngào, cũng có những bài mang tính truết lý cuộc đời như bài “Tự Răn”, nói đến cuộc đời nầy hơn thua cho lắm cũng về với cát bụi với hai bàn tay trắng, tôi lại thích 2 câu cuối của bài nầy
Giật mình ngồi nhổ sợi râu
Tự răn bỗng thấy cái đầu… nhẹ tênh .
Anh Phạm Đức Mạnh ơi! Ở đời tự răn cũng chưa đủ phải đến chùa để cầu đựơc Phật xá tội, thấy anh cũng đến chùa với lòng thành tâm :
Yên tử bốn mùa mây treo núi
Tăng Ni Phật Tử cuốn về thiền
Lòng chay tịnh chắp tay cầu nguyện
Mong trọn đời thanh thản bình yên
Nói về bình luận một bài thơ, những lời thơ của bốn câu thơ nầy thật là quá tuyệt, xét về tấm lòng cũng có lòng, nhưng đệ cảm thấy ở anh Đức Mạnh cầu nguyện bình yên chắc có bình yên, còn cầu nguyện thanh thãn xin Đức Phật đừng cho, phải để cho anh thật là bận, phải vô trang nhà để góp tiếng nói cùng bạn bè .
Xin lỗi anh chị em trang nhà, tôi mượn nơi đây đẻ trao đổi với anh P Đ M, một nhà thơ mới quen nhưng có nhiều cảm tình và kính phục. Hy vọng có một ngày tôi cùng anh tương hội .
Võ Châu Phương
Ôi ! anh Võ Châu Phương ơi, tôi vừa đọc bài anh viết anh khen tặng tôi về những bài thơ đã đăng trên trang nhà TPH. Trước hết, M cảm ơn anh dành cho M những ý nghĩ đẹp, lời bình sắc sảo, và trên hết là ẩn ý động viên M có những bài thơ hay hơn. Nhưng gần đây trên trang nhà M thấy “Chợ thơ” lúc nào cũng đông khách, có nhiều khách lạ từ phương xa đến để cùng say men ” RƯỌU TƯƠNG PHÙNG” của anh. Có nhiều bài thơ, bài văn xuôi của cả những người đang ở miền xa xứ cũng rất tuyệt, như của Hải Đường. Vì vậy, M rất muốn đọc những bài bình thơ về những bài viết hay anh nhé.
Chúc anh sáng tác khỏe và mọi sự tốt đẹp.
PĐM.
Anh Đức Mạnh tôi viết phần nầy trong phần phản hồi của bài thơ ” Chưa Anh Một Nữa” của nhà thơ Hải Đường, được anh SOS thương tình post lên đây . Thành thật mà nói đối với sự phong phú đa dạng của thơ anh tôi viết như thế nầy là chưa đủ. Lúc đầu tôi chỉ đọc một số thơ của anh để tìm hiểu về Phạm Đức Mạnh, không ngờ cách viết của anh khiến tôi bị cuống hút đọc hết bài nầy rồi bài khác. Lúc đó mới biết anh sáng tác đa dạng, và có lối sáng tạo rất đặc biệt . Qua đó cũng thấy anh mến mộ nhà thơ H Đ, tôi cũng vậy, nhiều người yêu thơ rất yêu thơ H Đ , bạn tôi một người không để ý đến thơ thế mà cũng hỏi tôi có biết nhà thơ của H Đ, và cho rằng thơ của cô ta đi vào lòng người . Rất mừng cho chợ thơ có sự chăm sóc của chú Phong Tâm, còn thế hệ đàn anh sáng tác rất có khí thế như anh Nha, anh Phương Thạnh, nhà thơ Hồng Băng, nhà thơ Huỳnh Hương …..
Đệ trao đổi với anh là một niềm vui có diệp trao dồi về thơ, trân trọng tình cảm của anh