Dừa trong mắt của Phong Tâm
Bài thơ Dừa trong mắt viết tại trại sáng tác do Tạp chí văn nghệ Quân đội kết họp Hội VHNT Nguyễn Đình Chiểu tổ chức tại Bến Tre, sau đó được ấn hành trong tập thơ Bến vào năm 2010. Đã đựơc chọn là bài tiêu biểu để diễn ngâm và phát giải văn học cho tác giả vào đầu tháng 9/2017. Cũng là bài thơ duy nhất, diễn ngâm trong chương trình văn nghệ chào mừng buổi họp mặt văn nghệ sĩ đầu năm Mậu Tuất, do T/U phối hợp với Hội VHNT Bến Tre tổ chức. Tuy không phải là bài thơ nổi trội trong tập Bến, nhưng có ý nghĩa về quê hương Xứ Dừa. Xin gởi đến trang nhà để các bạn cùng đọc cho vui (PT)
Dừa Trong mắt
Ba dải đất
Cuối dòng sông chín cửa
Ai đã gọi yêu mộc mạc
Xứ dừa
Xanh mút mắt xanh tận chiều nắng chói
Chiếc lược cài cong sợi ráng mây.
Như cô gái dậy thì
Như trái xanh ửng chín
Khép mở lòng, khát khao
Trong ánh mắt
Chứa màu lục bình
Dợn sóng
Trên bến quê khỏa nước rửa chân.
Bạn về xứ dừa xanh
Chạm bùn non đất nhão
Nước mương vườn thấm qua vạt áo
Uống cạn trái dừa vạt vỏ
Thơm nồng
Có chất thơ chất đắng
Trong nước dừa ngọt trong
Ngày nào quên bỗng nhớ
Chợt thấy bóng dừa xanh!…
Phong Tâm
Khen thơ đại huynh thì cũng bằng thừa..Chỉ biết đọc và thấy lại kỷ niệm của chính mình gửi vào những hàng dưà xanh quê hương .
Hy vọng tất cả những người từng xa quê hương lâu về, trong đó có Trầm Hương Ptt. Một ngày quang mây, tìm lại được bóng mát trong lành nơi miền quê thân yêu.
Bài thơ hay quá , tác giả trải tình mình trên vùng đất quê hương mang tên xứ dừa , một loại cây trái quen thuộc dân dã, luôn tặng cho đời bóng mát ước mơ. Cảm ơn tác giả cùng tác phẩm . Kính
Hòanh Châu ~ Châu Lãng Uyển ( Gia đình C )
Cám ơn Hoành Châu có cảm nhận tốt về bài thơ Dừa. PT đang chờ đọc thêm những bài thơ hay của HC-Châu Lãng Uyển trên trang nhà. Thân, (PT).
Rất hân hạnh được đọc một bài thơ tiêu biểu trong tập thơ BẾN của huynh Phong Tâm. Đó lại là bài thơ duy nhất được chọn để diễn ngâm trong ngày họp mặt văn nghệ sĩ đầu năm Mậu Tuất ở Bến Tre. Đọc bài thơ đã thấy cả một rừng “Dừa Trong Mắt”, soi bóng dưới những dòng sông nên thơ và những cô gái xứ dừa hiền dịu… Tuyệt vời lắm đại huynh ui!
Một dòng nước ngọt, một chút bóng mát bên bờ kinh, mương chỉ có vậy cũng đủ để nhớ… Quê hương thật đơn giản sao mà khó quên. My Nguyễn thấy được cả rừng dừa “trong mắt thơ”. Rất vui!