ÁNH TRĂNG QUÊ NHÀ CỦA NHẬT QUANG
Quê hương là nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi người . Nơi ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn con người ta từ ấu thơ đến lúc trưởng thành . Bao năm tháng trôi trên bước đường đời xuôi ngược . Chỉ khi nào xa quê chúng ta mới cảm thấu được nỗi niềm nhớ thương da diết . Nơi ấy có vai cha áo bạc, tóc mẹ pha sương .Nơi có dòng sông in bóng hoàng hôn . Nơi có đồng lúa mênh mông trăng lồng bóng lá, một thuở thơ ngây rộn rã chơi đèn những mùa trung thu .Ánh trăng quê nhà chưa bao giờ nhoà trong ký ức đã theo ta suốt chặng đường đời ..(Phạm Thu Thảo).
ÁNH TRĂNG QUÊ NHÀ
Chợt nghe thao thức quê nhà
Đêm Thu tỏa ánh trăng ngà lung linh
Gợi bao nhiêu những ân tình
Bóng quê yên ả, thanh bình êm mơ…
Dòng sông lấp loáng đôi bờ
Tình quê yên ấm giấc mơ đồng làng
Dế hòa khúc nhạc mênh mang
Hương đêm dìu dịu mơ màng giọt trăng
Sân quê dưới ánh đêm rắm
Đàn em chạy nhảy, tung tăng trốn tìm
Trầm tư Cha cạn nỗi niềm
Chén trà sóng sánh bên hiên gió lùa
Xạc xào ngọn trúc đong đưa
Trăng soi bóng Mẹ bao mùa gió sương
Chợt lòng thổn thức thầm vương
Ánh trăng lấp lánh đêm trường quê xa.
NHẬT QUANG