TẾT …TRONG GIÓ MÙA COVID

Ngày đăng: 11/01/2022 07:25:34 Sáng/ ý kiến phản hồi (0)

1- Tết . Tết. Tết… không muốn nghĩ đến, nhưng âm ba cứ vang trong đầu. Có vui gì khi dịch bệnh vẫn còn lây lan. Gần hai năm rồi, ra đường khẩu trang che mặt, rửa tay sát trùng, xông hơi để ngừa vi khuẩn, da khô khốc, mặt che kín, nên khi ra ngoài chẳng buồn trang điểm, nhan sắc xuống cấp, tinh thần còn nản hơn. Bao nhiêu  gia đình mất người thân vì Covid và những biến thể.
Vui gì mà đón tết , chào xuân.  Có chút trầm cảm, đầu óc trống không, viết không ra câu, làm không ra việc, tuy vậy, tôi không thể nào tách mình ra khỏi dòng chảy của cuộc sống…  đầy những bộn bề lo toan.
Hai vợ chồng chở nhau đi chợ. Thôi thì ít nhiều gì cũng phải mua chút  trái cây , hoa tươi về cúng ông bà. Đi siêu thị, hoà mình vào đám đông đang tất bật mua sắm chuẩn bị cho ba ngày Tết. Bánh mứt,  nem, bì chả, dưa hành, củ kiệu…đều có sẵn , trong keo, trong hộp, trên kệ…trang hoàng bắt mắt, chỉ mua đem về. Con người không còn phải cực nhọc thức khuya dậy sớm, chuẩn bị nấu nướng như xưa. Nhìn mọi người, khẩu trang che mặt, bao tay vệ sinh, quơ vội vàng những thứ cần thiết, vội vã tính tiền, đẩy xe mau chóng rời siêu thị.
Tôi chợt nghĩ…Năm nay, ăn Tết chỉ có hai vợ chồng già …mua chi nhiều !

2-

Dịch bệnh, các con không về, tôi thèm cái ôm nồng ấm từ vòng tay các con, thèm nụ hôn ngọt ngào từ các cháu.
Nhớ những buổi tiệc mừng ngày đầu năm đầy ắp tiếng cười, những bao “ lì xì” cho nhau, như cho may mắn vào cuộc sống, cho nhau hy vọng ở tương lai.

Tết sẽ đến nhanh, và qua nhanh như ngày Giáng sinh và đầu năm dương lịch.
Chớp mắt là hết, là trở thành ngày hôm qua.  Những xôn xao rồi cũng lắng đọng.
Già. Cuộc đời êm chảy như một dòng sông. Nếu có những đợt sóng thì cũng chìm sâu dưới đáy.
Trẻ.Tiếp tục những tháng ngày làm việc , đối mặt với nợ đời bao thứ vây quanh. Vui buồn theo không gian , thời gian , môi trường, hoàn cảnh.
Sống. Với những được thua  như canh bạc mà chúng đang quăng mình vào.
Sống. Như đàn chim sẻ…bay thấp, hoặc như đại bàng, hồng hạc…bay cao.
Chúng bay trên bầu trời rộng mà không gian vô cùng là giới hạn.
Thời gian cứ trôi không ngừng.

Thời gian con người…dài ngắn khác nhau
Thời gian đất trời tôi nghiêng mình chấp nhận.
3-

Thời gian của tôi…
Tôi gọi mùa xuân trong cái lạnh căm của đất trời nơi đây.
Tôi tìm hương xuân qua cánh đào hồng, vàng hoa cúc…mua về từ siêu thị
Tôi thở dài khi nhìn những cánh thiên di …gọi nhau…bay về phương nam tìm  nắng ấm
Hàng cây bên đường ngủ yên, hàng thông xanh vẫn còn vương những mảng tuyết trắng rơi từ hôm trước.
Như cội mai già, trong gió đông…Tôi lắng lòng , chờ đợi khi đất trời vào xuân, Khi cỏ cây hoa lá vươn mình đón nắng sớm. Khi đàn én đậu dài trên hàng dây điện bên đường chiêm chíp gọi nhau, vụt cái, cả đàn bay lên như đám mây, là dấu ấn của mùa tàn đông. Khi bãi tuyết tan trong ánh dương lấp lánh. Nước sẽ thấm sâu vào lòng đất nuôi cây cỏ hồi sinh .
Tôi chờ đợi khi dịch bệnh không còn lây lan. Cảm giác bình yên sẽ đến với mọi người. Niềm tin của tôi và của mọi người trong sự hợp tan, chia ly, mất mát, lo sợ bệnh tật … khiến ta trân trọng hơn, yêu thương hơn, cười nhiều hơn với những người quanh ta.
Và …khi đó…Tôi- Cội mai già – sẽ nở tung những đóa hoa vàng hạnh phúc.

Trầm Hương Ptt.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác