Tản mạn tháng ba của Vương Hoài Uyên
Hoài niệm tuổi thơ rất dễ thương, bởi trong đời ai cũng có một thuở hồn nhiên để nhớ, với một chút bâng khuâng, xoa xuyến… là khi trải qua cơn sống dập gió vùi như tác giả cảm nhận. Rét nàng bân, có mưa vào khoảng tháng ba âm lịch ở miền Bắc, miền Nam rất ít khi. Thực cảnh có nhiều kỷ niệm trong thơ Vương Hoài Uyên giữa lòng miền Trung, ít nhiều gần với trong Nam, xin gởi đến bạn đọc. (PT)
TẢN MẠN THÁNG BA
Tháng ba bao giờ cũng có mưa bay
Nhớ rét nàng Bân gió về trên phố
Hoa cải ven sông rây vàng nỗi nhớ
Qua rồi mùa xuân lòng vẫn nhớ nhà.
Có lần em về ngang qua tháng ba
Xao xác sông Trà qua mùa nước lũ
Nằm ngủ ven sông con thuyền bến cũ
Nhớ cánh chuồn chuồn thuở mới tập bơi.
Chuồn chuồn bây giờ chắc mãi rong chơi
Đâu nhớ ngày xưa đã từng cắn rốn
Cô bé ngày xưa sau nầy đã lớn
Sóng dập gió vùi khi đã biết bơi.
Tháng ba tuổi thơ thả gió lên trời
Theo cánh diều bay về miền mơ ước
Nổi bên lục bình lang thang sông nước
Đời như cánh bèo chìm nổi long đong.
Tháng ba qua rồi anh có về không ?
Em ở nơi này dư thừa tuyết trắng
Gió lạnh bốn bề lấy gì che chắn
Nắng phía bên kia có ấm bên nầy ?
VƯƠNG HOÀI UYÊN
…
Tháng ba tuổi thơ thả gió lên trời
Theo cánh diều bay về miền mơ ước
….. hoài niệm về thảng ba bằng tất cả nổi nhớ thiết tha . Nhớ về những kỉ niệm thời tuổi thơ đầy ắp tiếng cười : Những ngày gió rét, con sông bao mùa nước lũ;những buổi tập bơi cho chuồn chuồn cắn rốn và thả diều bay… tấ cả và tất cả
Bài thơ đã đưa người đọc trở về với tuổi thơ trong một thoáng chợt nhớ về
Viết mấy dòng giới thiệu bài thơ gõ sai 2 từ (xao và sóng) sáng ra mới thấy. Thành thật xin lỗi nhà thơ Vương Hoài Uyên vì sự bất cẩn trên. PT