THÁNG GIÊNG VÀ TÔI

Ngày đăng: 28/12/2017 09:04:41 Chiều/ ý kiến phản hồi (8)

1- Giã từ tháng 12 rực rỡ, hoa đèn giăng khắp phố phường. Ngày Giáng sinh, tuyết rơi nặng. Cả một vùng rộng lớn từ miền đông Canada qua vùng đông bắc của Mỹ chìm trong tuyết lạnh…Tuy vậy, cũng đem đến cho người người niềm vui được ngày Giáng sinh tuyệt vời với tuyết rơi và gió lạnh như câu chuyện ngày Chuá ra đời nơi hang Bethlehem, ngàn năm trước, trong tiếng chuông nhà thờ ngân nga cùng những bài thánh ca, ngợi ca đêm thánh vô cùng.

Những gói quà trân trọng đặt dưới cây thông Noel đã được mở ra cùng cánh thiệp mang lời chúc cho một năm bình an và giấc mơ hạnh phúc.

Tháng 12  đã qua…Trang lịch mới bắt đầu…

Tôi đi vào năm mới của dòng thời gian.

   2-

Tháng giêng nơi đây…mùa đông đã đến trong thành phố, với những con đường hai hàng cây trơ cành với tay lên bầu trời ẩm đục…

Con đường tuyết trắng nằm mơ dấu chân người. Hàng đèn đường vàng vọt  ngủ yên trong cơn gió lạnh. Rặng thông xanh như thách đố cái lạnh của đất trời.

Nhìn hoa tuyết bay…Nhớ ngày tuyết rơi đầu đông. Tôi đứng bên khung cửa sổ mở rộng, như đang chờ đón người xưa trở về, về như một lời hẹn ước .

Bước chân người trên đường rất nhẹ như sợ đau nền tuyết, rồi tuyết cũng bồi hồi tiển dấu chân qua. Tôi tự hỏi… tuyết có đau?

Tôi tìm tuổi xuân tôi qua vầng trăng mùa đông. Tôi ơi…tìm đâu trăng vàng ngày trên quê hương và câu hát “Trăng phương nam sáng tỏa khắp bờ Cửu long, nước chảy con thuyền xuôi dòng vọng tiếng khoan hò ấm lòng…”( Trăng phương nam- Anh Hoa )

lời ca như níu lại mùa xuân cũ, gợi nhớ miền nam thương yêu, ngỡ đã bay theo từng bước đời ngược xuôi và lòng ngậm ngùi chôn nỗi nhớ quê .

Xuân hạ thu đông, tôi nâng niu từng giọt thời gian như ân huệ của đất trời  ban tặng.

Tôi nhìn bóng tôi trong đêm khuya lặng lẽ , tôi vẫn là tôi giữa dòng đời, dịu dàng thanh thản bình yên.

Hương ngày cũ không phai, ẩn dấu trong hương đời bất tận.

3-

Năm vừa qua, chứng kiến và đưa tiễn người thân về miền miên viễn. Tâm tư có chút quan hoài về lẽ tử sinh…

Cuộc sống thật giống như một chuyến đi, như bước lên con tàu, chỉ có con đường trước mặt, có chuyến đi nhưng không có chuyến trở về…

Một  ngày…đời người rũ xuống, như que diêm tàn trong đêm, như chuyến xe dừng lại trạm cuối, ta bước xuống, bước vào một thế giới khác.

Đây chính là qui luật tất yếu của cuộc sống, bất kể người nào cũng phải đối mặt .

Dẫu biết…đã có một ngày…ta tuổi đôi mươi…ta nhìn đời hớn hở, ta ca vang những giai điệu tuổi xuân.

“Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình. Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình”  ( Ru ta ngậm ngùi  TCS )

Và đến một ngày, khi nhìn lại, để thấy :

“Đời chỉ là cõi tạm

Anh tình cờ trú chân

Em tình cờ lạc lối

Mây cuốn trời phù vân.”

  Liệu tôi có quá tham lam khi  bước xuống chuyến tàu đời để về chốn xa xôi  hoặc khi  “mây cuốn trời phù vân” khi mà thân cát bụi trở về với cát bụi…Ta đến chốn nầy…tay không, khi rời đi cũng không mang theo được gì… tôi lại xin được mang theo…?

Mang theo…bốn mùa xuân hạ thu đông của mảnh đất gọi là tạm dung, nhưng tôi đã sống cuộc đời dài…dài hơn nơi…

Nơi ấy, quê hương tiếng gọi quá ngọt ngào, với hai mùa mưa nắng, những dòng sông đục nước phù sa, chở chuyên nhiều kỷ niệm, miền đất tựa mình vào biển xanh, với tay ôm bờ cát trắng đẹp mỹ miều, đã…từ  đó tôi ra đi, để… mãi mãi trong tim là  hoài niệm…

Xin được mang theo lời cảm tạ cuộc đời và hai tiếng giã từ.

Giã từ… cho cuộc gặp gỡ… giữa người và người…như định mệnh. Món quà cuộc sống, đời ưu ái trao cho…

Phút cuối… mang theo…cũng đủ đong đầy nụ cười mãn nguyện.

 

Phạm Thị Trí 

Ảnh : nguồn Net 

 

 

Có 8 bình luận về THÁNG GIÊNG VÀ TÔI

  1. VÕ THI LÀI nói:

    Cô kính mến ! Đọc bài viết của Cô khiến em có nhiều suy nghĩ . . .nghĩ về cuộc đời ,về dĩ vãng ,tương lai , rồi một ngày nào đó ta trở về cát bụi . Đọc 4 câu :” Đời chỉ là cỏi tạm .                                                                                      Anh tình cờ trú chân .                                                                                      Em tình cờ lạc lối .                                                                                      Mây cuốn trời phù vân ”                                                  cảm thấy nhẹ lòng và không có gì nuối tiếc . Lúc còn đi học em có đọc hai câu không nhớ là của ai .”       Trước khi có tôi ,ai đã là tôi . Sau tôi bây giờ ,tôi lại là ai ? Cám ơn Cô đã cho em đoc một bài viết thâm thúy .

  2. Phạm Thị Trí nói:

    Em Lài thương..
    Đây chỉ là một chút tâm tư khi mùa đông về…Ở đây mùa đông lạnh, buồn hơn những mùa khác ( đối với những người lớn tuổi ) hay bị trầm cãm em ạ..Cô ráng viết, và đọc sách nhiều, để coi như một thú vui , cũng may, còn có các em , các bạn chịu khó đọc qua.. Đề tài là cuộc sống chung quanh, nhưng đời sống cô bình lặng quá, nên đề tài quanh đi quẩn lại chỉ là chuyện nắng mưa. Chúc em bình an.

  3. NHA nói:

    “Đời chỉ là cõi tạm
    Anh tình cờ trú chân
    Em tình cờ lạc lối
    Mây cuốn trời phù vân.”

    Tơ hồng thương se mối
    Em anh trả nợ nần
    Nắm tay cùng chung lối
    Thề suốt kiếp phù vân!

    01/01/2018

    • NHA nói:

      Bốn câu ̣đầu là thơ của Hoa Bằng Lăng trong bài CÕI TẠ̣M mà tôi rất thích. Dù nói đời là cõi tạm nhưng tâm tình của thi sĩ rất lạc quan. Bài thơ mỗi câu 5 chữ, dài 6 khổ với khổ kết như thế này:

      Đời chỉ là cõi tạm

      Mà tình yêu vẫn đầy

      Xin tình anh ấm lại

      Mùa yêu về. Riêng say.

      Bài thơ lại được phổ nhạc, với tôi là hay, anh chị em thử thưởng thức xem sao?

      https://www.youtube.com/watch?time_continue=297&v=znR07SRCr0A

      Từ bốn câu thơ được trích dẩn trong THÁNG GIÊNG VÀ TÔI của Trầm Hương Ptt đã đưa tôi trở vào miền nhớ, thưởng thức lại CÕI TẠM, qua đó tôi cũng quên được những phiền toái cuộc sống xung quanh mà đón mừng Năm Mới.cách thanh thản.

      Cám ơn Trầm Hương Ptt và Hoa Băng Lăng cũng như nhạc sĩ và ca sỉ đã hình thành ca khúc CÕI TẠM.

      Biết được CÕI TẠM cũng nhờ Internet; cám ơn người đã phát minh ra Internet.

      • Phạm Thị Trí nói:

        Anh NHA hay ghê , tôi trích thơ của Hoa Bằng Lăng, lượm được trên Google, người dẩn cũng nói ” không biết tên t.g ” nay, nhờ anh mới biết được nguyên bài lại còn được nghe nhạc…Kỳ sau, nếu cuổm được thơ ai, còn nghi ngờ tên tác giả, chắc phải nhờ đại huynh lên mạng nghiên cứu thâm sâu hơn.  Cám ơn anh thật nhiều.  Bốn câu anh tiếp nối chắc là chị V. thích lắm ” Nắm tay cùng chung lối.
        Thề suốt kiếp phù vân ” không còn hạnh phúc nào bằng .

  4. Nguyễn Thị Hạnh nói:

    Em thích đọc tản văn cô viết, nhẹ nhàng sâu lắng, thoáng buồn, mang triết lý nhân sinh, thưa nhà văn của Năm tháng thời gian.

    • Phạm Thị Trí nói:

      Hạnh a… Cô rất thích mỹ từ em tặng cô ” Nhà văn của năm tháng thời gian ” Nhà văn ..thì cô xin trả lại em ..Chỉ là thích viết về năm tháng thời gian, vì hiện tại đời sống xung quanh cô êm ả quá…Cô nhìn thời gian bay qua khung cửa hẹp, để nghĩ về đời mình…viết cho mọi người mua vui em à. Chúc em vui với gia đình bè bạn. Thương em và vẫn thích tìm ảnh các em qua những lần cà phê họp mặt.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác