Mùa xuân và tôi của Hồng Băng
Hương vị Thiền ẩn trong mùa xuân. Xuân đến, xuân đi và thi sĩ “Buông tay, vương nụ cười. Vàng rơi rơi hồn nhiên” nhưng vẫn đầy tình nhớ…” Trời thanh thanh thuần khiết. Giống ngày em đôi mươi”. Nếu… Mãn Giác thiền sư, đời Lý đã viết, ” Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận /Đinh tiền tạc dạ nhất chi mai “. Tạm dịch (Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết/Đêm qua sân trước một cành mai ) thì bốn câu thơ kết của thi sĩ Hồng Băng chan chứa TÌNH và THIỀN…đầy tình nhân bản hơn người xưa: Cánh mai tôi theo gió/Rụng vàng sân nhà em/ Cuộc từ ly vạn cổ/Rụng xuống và sinh sôi. Tâm cảm của tôi khi đọc thơ thi sĩ Hồng Băng <Ptt>
MÙA XUÂN VÀ TÔI
Buông tay, vương nụ cười
Vàng rơi rơi hồn nhiên
Rưng rức tách chồi nụ
Xoè hoa xuân đoàn viên.
Trời thanh thanh thuần khiết
Giống em ngày đôi mươi
Sông đầy vơi lẵng lặng
Sợi tóc thương tay người.
Đất nở đoá thuần tịnh
Nắng nheo nheo thật gần
Như xanh hơn màu cỏ
Thơm thơm hương tình nhân.
Vàng bay bay, bay bay
Ngõ chia ly diệu kỳ
Lắt lay vờn trong gió
Hót gì mùa thiên di.
Cánh mai tôi theo gió
Rụng vàng sân nhà em
Cuộc từ ly vạn cổ
Rụng xuống và sinh sôi.
Hồng Băng
Mùa xuân , em và tôi
Xuân hồng trên đôi môi
Nụ hôn tôi trao em
Xuân đất , trời sinh sôi
Thời gian dài,, luôn vẫn nhớ chính là tình / buông được trong nụ cười ,,đó là thiền . Bài thơ này tôi đã được đọc trong Tập san Đất Đứ ng Xuân Giáp Ngọ ( anh tặng năm nào ) .Phải nhìn nhận lời thơ anh thật thâm trầm dịu ngọt nhưng ý tình bay bỗng . cao xa .Cảm ơn thi nhân đã tặng các thành viên Trang nhà những vần thơ tuyệt tác . đời đạo ngang tài . Hoành Châu (Gia đình C )
Mùa xuân bay theo gió
Đậu xuống bờ vai em
Ngày mai và vạn cổ
Nửa mảnh đời sinh sôi