Lặng Buồn*của Phong Tâm
Ngày đăng: 22/06/2015 06:05:15 Chiều/ ý kiến phản hồi (4)
Bài thơ Lặng Buồn của Phong Tâm được cảm tác từ bài Mưa lâm râm của Anh Tú, đăng trong phản hồi trao đổi giữa hai nhà thơ. Ngôn ngữ trong bài là của 2 người con “có tuổi” nghĩ về đấng sanh thành (SOS)
Ảnh của Anh Tú thiết kế
Lặng Buồn*
Mưa trong nắng, tháng năm âm
Rây không ướt đất mà thâm tình đầy
Bóng Cha trên đỉnh cao dày
Lòng Mẹ sâu rộng tràn đầy biển Đông.
Mưa thành dòng
Gió rung mây
Chớp giật
Lá bay!
Đau đầu cây, gốc cỏ, hoa rơi chưa kịp nở…
Đêm ngồi lặng
Khói hương lay
Chợt trong khoé mắt nồng cay bỗng nhiều!
Phong Tâm
21.6.2015
*Cảm tác từ Mưa Lâm Râm của Anh Tú
Đọc Lặng Buồn chợt nghe mắt cay cay và rưng rưng nước mắt
Ai cũng có một hình ảnh của cha để nhớ về.Vậy mà có một người từ lúc sinh ra đời cho tới khi có hai màu tóc .Chỉ hình dung được Cha qua câu chuyện kể của bà .
Thế là sau này khi có con rùi ,dù phải chịu bao cay đắng trong cuộc hôn nhân vẫn luôn gìn giử cho con mình có được một người cha
Lặng Buồn ! Đã lắng thật sâu và đọng lại trong tâm khảm một nổi nhớ không nguôi , bất tận về các đấng sinh thành !
Trước tiên cám ơn bạn Anh Tú thiết kế cho bài thơ từ phản hồi đăng lên.
Với Phan Lương, cám ơn sự đồng cảm và cảm xúc chân thành khi đọc Lặng Buồn. Và rất cảm thông tâm trạng từ cõi lòng của Phan Lương gởi vào đây như lời tâm sự buồn, đã đi qua trong quá khứ.
Lặng buồn khóe mắt nồng cay/ Mẹ Cha xa mãi tháng ngày bơ vơ/ “Lặng buồn” mái tóc bạc phơ/ Ngồi rây mưa nắng ngâm thơ tủi lòng. Chúc mừng nhà thơ Phong Tâm cảm tác từ “Mưa lâm râm” của tác giả Anh Tú hay và sâu lắng mãi kiếp người.
Phải đọc thêm tác phẩm Đong Đầy Kỷ Niệm và các tập thơ khác của nhà thơ Phạm Đức Mạnh mới đủ ray rứt miền sâu tận cõi lòng. Cám ơn bạn.