Quê Ngoại Xưa của Anh Tú
Bài quê ngoại xưa của Anh Tú được viết sau khi đọc bài thơ Mùa hoa mù u của Lâm Chiêu Đồng. Miền quê ngoại có mù u, dừa nước, có ngô đồng, tầm vông. Ôi ! những hình ảnh thân thương hiện về trong ký ức khiến Anh Tú không thể làm ngơ (SOS)
Quê Ngoại xưa
Vùng sâu quê ngoại bần hàn
Bến sông cỏ dại xen đan cóc kèn
Mù u, dừa nước lấn len
Soi mình bóng nước bần chen ngô đồng.
Bên đường một bụi tầm vong
Mươi cây gió thổi ngọn cong theo chiều
Vi vu tiếng vọng đìu hiu
Tan trong im ắng buồn thiu tháng ngày.
Đầu song có đám trầu cay
Vôi, cau móm mém ngoại nhai nghĩa tình
Sáng chiều nắng đến lung linh
Đèn mù u rọi bóng hình cô đơn.
Kiếp nghèo không chút tủi hờn
Kiên gan đi giữa ngàn cơn sóng đời
Từ ngoại rời bỏ cuộc chơi
Khung trời cũ vẫn bời bời trong con!
Anh Tú
Hawthorn, California
Ngày 16/4/2015
*Nhân đọc Mùa Hoa Mù U của Lâm Chiêu Đồng
https://tongphuochiep-vinhlong.com/2015/04/mua-hoa-mu-u/
Đọc Quê Ngoại Xưa của anh Anh Tú.Hình a.hr vùng quê ngoại của anh sao giống vùng quê nhà Nội của mình.Chợt nghe lòngnhói đau vì bỗng nhớ Bà.
NHỚ LẮM ! BÀ ƠI !
Nhớ sao cái thuở cơ hàn
Cháu thân côi cút bà mang cháu về
Sớm hôm tần tảo chợ quê
Thương bà khổ cực cháu mê học hành
Cuộc đời đâu mãi màu xanh
Tuổi già bóng xế bà đành bỏ quê
Cầu Mới vẫn luôn nhớ về
Tam Binh gắn bó , lệ nhòe giấy thơ
Những năm cuộc sống mệt khờ
Học bài bằng rọi ,mồng tơi tím buồn
Những đêm trời đổ mưa tuôn
Một bà , một cháu , vang rền nhạc thau
Bây giờ ngồi nhớ dạt dào
Bóng Bà khuất nẻo nơi nào khói sương ?
Phan Lương,
Cám ơn em đã đồng cảm khi đọc thơ của anh.
Anh đoán quê nội của em chắc ở gần quê ngoại của anh (ấp Tân Thắng hay Tân Quy hay Rạch Mương thuộc xã Tân Long Hội, Cái Nhum).
Bài thơ cảm động.
Thân ái,
NHA
Quê ngoại của Anh Tú làm cho người “bạn Già” nhớ từng “ngọn rau tấc đất”, khi người ta buồn buồn lại nhớ về quê ngoại, gần như số đông trong chúng ta là vậy. Phan Lương có hoài niệm tương phản là nhớ đến quê nội, lại tương đồng với một nỗi buồn, “kẻ chợ người quê” cũng chẳng khác gì nhau. Có điều gần như tính ước lệ, nói về cha là có màu thành thị, nghĩ về mẹ là có ngay miền quê thôn dã, có lẽ vì vậy mà nên thơ hơn?
Anh Phong Tâm dạo này khoẻ lại rồi (đoán khi thấy anh vào trang nhà), mừng cho anh.
Kính anh Phong Tâm,
Cám ơn anh ghé mắt bài thơ. Quê ngoại và quê nội của tôi đều ở vùng đồng quê hết anh ạ; quê ngoại thì ở vùng sâu hơn quê nội. Còn quê nội của Phan Lương , tôi đoán, chắc gần quê ngoại của tôi.
Nói thêm: Khi gặp Năm Căn là tôi nhớ lại vài kỷ niệm về ba của tôi.
Thân mến,
NHA
QUÊ NGOẠI XƯA của ANH TÚ là bài thơ hay , cảm động gói trọn tâm lòng của một đứa cháu tha hương ,,,, hướng về hoa đồng cỏ nội ,,, ở một vùng đất quê xưa nhưng gần gũi vô cùng trong trí nhớ , nơi có hình dáng Bà thân yêu , mẫn cán, độ lượng bao dung ,,Hoành Châu (Gia đình C )
Anh Tú thân mến ! Quê Ngoại em cũng giống y như quê Ngoại của anh có tất cả những hình ảnh như anh đã nói.Bây giờ Ngoại không còn nữa,đọc thơ anh cảm thấy nhớ tha thiết một vùng quê Ngoại thân yêu.
Hoành Châu và vothilai thân mến,
Cám ơn hai em đã đọc và thích bài thơ của anh, bài viết phát xuất từ tim của mình.
Hai chữ mù u trong bài thơ của anh Lâm Chiêu Đồng và bức ảnh kèm theo bài (là ảnh chụp tại bến sông nơi em của anh đang ở chính là nơi nhà ngoại ngày xưa do em họ Hồ Văn Cưng tặng trong dịp Tết vừa qua) ….đã là động lực anh viết Quê Ngoại Xưa.
Trong ảnh, sông tên là Rạch Mương, có đám dừa nước, cây mù u và một loại cây dại có lá giống lá khoai mì mà anh quên mất tên.
Năm 2013, tôi có viết một bài văn ngắn “Nhà Ngoại Tôi”, lưu trử tại Link dướì đây, xin chia sẻ với anh chị em:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2013/11/nha-ngoai-toi-viet-theo-ky-uc-thuo.html
Trang này không còn tồn tại nê n xem không được anh Anh Tú ơi !
Hoành Châu ơi,
Có thể do lỗi kỷ thuật, em thử lại đường dẩn này xem sao rồi cho biết:
http://anhtuvaban.blogspot.com/2013/06/nha-ngoai-toi-viet-theo-ky-uc-thuo.html
Xin lỗi tất cả.
NHA
Em đã đọc tất cả rồi , bài viết hay với những niềm vui và nỗi buồn tuổi nhỏ , những đoản khúc viết về Bà cảm động biết dường nào ,,, Hoành Châu (Gia đình C )