ẢO MỘNG của Phú Thạnh
Nhật Lệ! cho anh chen lấn một bài họa … hay dỡ xin đừng cười
Tấp tểnh người thơ,tớ cũng thơ…mà!
ẢO MỘNG
Thuận
Thương mến đẹp duyên tình ảo mộng
Đau lòng nhớ mãi tối tàn đông
Vương tình buốt lạnh chiều mưa gió
Tiếc hối ngày xuân tuổi nắng hồng
Sương khói nợ đời buông thả buộc
Núi sông còn đó cỏi mênh mông
Phương trời lỡ muộn sầu ngăn cách
Hương thắm vui đời mãi đợi trông
Phú Thạnh
MỘNG ẢO
Nghịch
Trông đợi mãi đời vui thắm hương
Cách ngăn sầu muộn lỡ trời phương
Mông mênh cõi đó còn sông núi
Buộc thả buông đời nợ khói sương
Hồng nắng tuổi xuân ngày hối tiếc
Gió mưa chiều lạnh buốt tình vương
Đông tàn tối mãi nhớ lòng đau
Mộng ảo tình duyên đẹp mến thương
Phú Thạnh
Anh Phú Thạnh ơi,
Vương chi thơ Đường
Man man sầu thương
Ngơ ngơ trong vườn
Vu vơ trên đường
May mà xe không/
Đưa vô nhà thương.
Hehe….
Quách Đào tiên sinh!
Thơ Đường lung linh
Họa thơ thuận nghịch
Trách chi bạn mình !!!
Thuận thuận , nghịch nghịch nhức cả đầu
Thơ Đường đã chạy sớm từ lâu
Nay thêm xuôi ngược càng khó dữ
Đành bớt việc nhà , bớt làm dâu
Tầm sư Phú Thạnh xin bái phục
Đệ tử Phan Lương cúi dập đầu
Thơ Đường con dốt quá Thầy ơi
Họa chẳng đặng nên con âu sầu
Tình dễ Đường khó
Xướng dễ họa khó
Thuận dễ nghịch khó
Làm dễ hay khó
Mài dễ kim khó
Sướng là chổ đó
Phan Lương sẽ có
Chúc em vượt khó…
” Thơ Đường ơi là thơ Đường ! ,
Lắm mơ , ham họa “tơ vương ” dài dài !!”
Xin phép HC cho anh tiếp 2 câu nhe :
“Có làm mới biết đúng sai
Có đi mới biết chông gai cở nào…” PT*.
Anh Phú Thạnh ơi, mặc dù không hiểu hết tâm sự của anh “tối tàn đông” đó, anh đau lòng cũng thấy buồn buồn. Bây giờ thấy có thêm chữ “Đắng lòng” không hiểu nghĩa như thế nào? Chắc nhẹ nhàng hơn “Đau lòng” Cảm động nhất là chữ “Nát lòng” của Phạm đức Mạnh. “Nợ đời buông thả buộc” Có nhiều “nợ tình” trong “nợ đời” không anh? Ngâm thử bài thơ cũng được lắm đại ca ơi. Ngâm tới câu “Đau lòng nhớ mãi tối tàn đông” nhìn xuống thấy tác giả là Phú Thạnh, mới hết phập phòng . .
Vui lắm Hoàng Hưng ơi! Anh luôn cầu mong em chóng khỏi đau mắt ( Cửa sổ tâm hồn TPH-VL)…
Nay lại được em đọc và góp ý bài thơ của anh…thật là điều khích lệ lớn. Cám ơn và chúc HH luôn vui khỏe.
Hoàng Hưng phân tích thật chí lý…hihi
“Đắng lòng” Hưng gợi nguyện khắ ghi…
Sư huynh Phú Thạnh ơi, HT cũng đồng cảm như lời huynh Hoàng Hưng nói rất đúng, em cũng thấy ” đắng lòng “lắm huynh ơi. Huynh cho phép đệ thêm chút mấm muối với nha.
Lui Tới Luật Đường.
Thuở ấy vườn thơ khởi luật đường
Nhiều người gát kiếm bỏ cung gươm
Lui về xóm vắng cùng bè bạn
Ẩn vật qua ngày chẳng vấn vương.
Thấy có lời tuyền trên web Tống
Anh hào tiến tới khắp muôn phương
Thư hùng tái xuất nay xung trận
Khét tiếng danh là Nhật Lệ nương.
H.T Tháng 9/14
Bài thơ hay quá Hoài Thương ơi!
Đúng luật vần niêm thật tuyệt vời
Chẵng dễ gì ai làm được thế
Đâu ngờ bạn viết đẹp ghê nơi…
Lấp ló vào trang góp bút Đường
Tạ tình tri ngộ của HOÀI THƯƠNG
Văn chương vỏ vẻ chưa tròn lá
Thi phú ngoằn ngoèo chỉ mấy chương
Tiếng ngợi lời khen nào đảm nhận
Tài thô trí thiển khó phô trương
Cám ơn bằng hữu cùng huynh muội
Thân ái đôi dòng NHẬT LỆ NƯƠNG
HOÀI THƯƠNG THÂN MẾN
Lấp ló vào trang góp bút Đường
Tạ tình tri ngộ của HOÀI THƯƠNG
Văn chương vỏ vẻ chưa tròn lá
Thi phú ngoằn ngoèo chỉ mấy chương
Tiếng ngợi lời khen nào dám nhận
Tài thô trí thiển khó phô trương
Cám ơn bằng hữu cùng huynh muội
Thân ái đôi dòng NHẬT LỆ NƯƠNG
Sư huynh Phú Thạnh ui! Hoa Đăng xin bái phục chào thua thơ Đường, có mấy lời tâm sự xin góp vào
Thơ Đường vừa thấy bớt lao xao
Tình thơ tui cũng định lấp vào
Ngờ đâu Nhật Lệ vừa xung trận
Đường thi trở lai rất ồn ào
Thơ tình tui chẳng biết làm sao
Viết rồi lại phải đem cất vào
Thôi đành xếp bút chờ yên trận
Né mãi thơ Đường, lòng cũng đau
Nhật Lệ, Hoài Thương với Phan Lương
Đấu qua, đấu lại thấy mà thương
Giờ đây tui lại đành gát bút
Chờ lúc can qua bút trận Đường
Thơ ĐƯỜNG đọc mãi chắc không mong Xin gửi tình thơ để nhuộm hồng Thơ tình muôn thuở gieo say đắm Thi sĩ HOA ĐĂNG hãy sẵn lòng
NHẬT LỆ