Lỡ bến của Phạm Đức Mạnh
Lỡ bến là bài thơ của tác giả Phạm Đức Mạnh nhìn lại chặng đường đã qua. Anh đặt dấu hỏi khá lớn, có lẽ tâm trạng chung của nhiều người. Một thời trai trẻ vì nhút nhát, vì tự ti thân phận và vì nhiều lý do…Yêu mà không dám nói, hoặc thiếu bản lĩnh để tỏ bày, nhưng lòng vẫn cưu mang mối tình câm lặng. Để rồi vỡ ra, biết được người mình yêu đã có chồng nơi xứ xa nào đó, để lại nỗi đau thành dấu vết trong đời.Người đọc xin được chia sẻ chút lòng cùng tác giả. ( PT )
LỠ BẾN
Ngày xưa anh nghèo khổ
Chẳng dám nhìn em lâu
Chiều chiều khi tan sở
Chở ước mơ không màu
Giả vô tình không biết
Em có chồng xa quê
Anh con thuyền lỡ bến
Chở tương tư đi về
Bến tình khờ xưa ấy
Giờ chỉ còn sóng thơ
Bóng em nghiêng chiều vắng
Đổ nắng vàng bơ vơ
Em lấy chồng xứ lạ
Tỏ đường đi lối về
Anh con thuyền đơn độc
Nhìn nỗi buồn Sao Khuê.
* Phạm Đức Mạnh
“Sao Khuê” là ai dzậy bác Mạnh? (Có giống “Sơn Khê” của Trịnh không?)
Cảm ơn ĐKP đã quan tâm bài thơ:
– Sao Khuê là một trong hai mươi tám chùm sao Trung Quốc cổ đại. Sao Khuê: Tượng trưng cho Kim của Ngũ hành và mùa thu, nên còn gọi là sao Kim – là ngôi sao đẹp nhất và sáng nhất trên bầu trời, có ánh sáng xanh; là một hành tinh thứ tư trong thái dương hệ. Sao khuê là biểu tượng của sự thông minh, trí tuệ (VN có giải thưởng Sao Khuê).
– Nghĩa đen của sao này là chân, và con vật tượng trưng là chó sói…/.
Là một chàng trai có đủ mọi yếu tố, tâm hồn trong sáng , trí tuệ thông minh (nhưng thiếu chất sói) và nghèo, thiếu tự tin, mạnh dạn đến mức “chẳng giám nhìn em lâu” nên để mất cơ hội; người ấy đi lấy chồng… đến Sao Khuê cũng thấy buồn, huống hồ để mất người thương đi lấy chồng… không buồn thúi ruột gan ha ĐKP ? Tại mình biết trách ai ? chia sẻ với ai – ngoài Sao Khuê – luôn theo bóng nàng… Qua bài học chua xót này, nếu ai không muốn ân hận để vuột mất cơ hội, hãy chủ động và mạnh mẽ nên…!
Bạn Đức Mạnh thân mến…Đã đọc thơ bạn nhỉều lần và đã hân hạnh gặp bạn một lần…PT* đã xác định bạn là người đàn ông rất tốt bụng, chân thành và giàu tình cảm nhân ái…Bài thơ “Lỡ Bến” của bạn là một trong những bài thơ tình lãng mạn hay nhất mà PT*đã may mắn được thưởng thức . Chúc ban luôn khỏe trong sáng tác và sớm hoàn thành tập thơ….<PT*>.
Nghèo không phải là cái tội. Cái nghèo dễ đánh mất cơ hội …vì cái tội ” Nhát gan “… tự làm mất cơ hội , có khi nàng bấm còi mà cứ đứng nhìn …không dám tỏ tình …thật là đáng trách và đáng đời… có hối tiếc cũng muộn rồi…ván đã đóng thuyền thì còn chi nưã mà mong… hi hi… NT mà là nàng … chắc là NT quính cho chàng 1 trận …cho chàng sáng mắt … rồi NT mới đi lấy chồng…. hi hi .Huynh Đức Mạnh có thấy NT dữ hong nè !!! khi lấy chồng rồi khi có dịp tình cờ hay cố ý , nàng phải rán nói 1 câu thật đau … để cho chàng quên đi …mà tìm hạnh phúc khác cho yên bề !!! Để anh không còn là con thuyền đơn độc ….. và cũng không có nhìn nỗi buồn Sao Khuê nưã …!!! Rán kiếp au gan lên 1 chút để không mất nàng về xứ lạ xa xôi !!!???
Ông ĐKP có Sao Khuê hong mà hỏi kỷ vậy …!!!!
Bạn Đức Mạnh yêu dấu ơi ! Tui nói rồi mà…Hể khi NT xuất chiêu thì một là cười bể bụng…hi..hi..hi..,còn hai là tan nát đời hoa đó bạn ơi…hu…hu…hu..!!!…Cao thủ đấy…….<PT*>.
Anh Phú Thạnh ơi ! “Lỡ Bến” – vì thân phận nghèo, tự ti, mặc cảm; hơn nữa lúc đó còn ngây thơ, tâm hồn còn trong trắng, nhút nhát nữa nên để mất nàng đến giờ còn chưa nguôi. Vậy mà chị Nguyễn Tuyết không mủn lòng thương, an ủi cho dịu bớt nỗi đau, ngược lại chị còn bồi thêm cho cú “nhát gan”. Ôi chị Tuyết ơi! sao chị lỡ “tàn nhẫn” với người đau khổ để anh Phú Thạnh có cớ cười bể bụng kẻ tan nát đời trai!
Giá như hồi ấy gặp được chị sớm để chị làm “quân sư” cho thì giờ đâu phải than khóc như thế này hả chị. Thôi chuyện cũng đã dần phai. Nàng đã có bờ vai tựa êm ấm. Nỗi buồn Sao Khuê cũng luôn dõi bước nàng. Người “Lỡ bến” cũng không có quyền trách nàng, ngược lại còn mong nàng hạnh phúc. Nghĩ như vậy có xứng đáng được chị khen là người “tử tế” không ha chị.
Thôi 1 lần chưa đủ khôn. Lần sau chị đừng “uýnh” nữa. Cảm ơn chị rất nhiều.
Người xưa mà gặp lại bác Đức Mạnh sẽ nhỏ nhẹ nói rằng: “Thưa Ngu huynh”.
Anh Đức Mạnh ơi, tại anh chàng trong thơ hiền và thiếu tự tin quá, chứ gặp như anh Đinh Kim Phúc thì ảnh sẽ nói:
“Nếu biết ngày mai em lấy chồng.
Anh về lấy vợ, thế là xong.
Vợ anh không đẹp bằng em lắm.
Nhưng cũng tương đương…. Miss.Ngọc Trinh.”
Phải hông anh Phúc???
NT phục huynh Đức Mạnh sáng tác nhiều bà thơ độc chiêu quá hà nào là ” Quà Ghen ” , rồi nay ” Lở Bến ” , bài thơ nào cũng hay vàmang nét tích cực trong cuộc sống , huynh có bài thơ nào ” Xuôi dòng ” hoặc ” Ngược dòng ” hong , nếu chưa , huynh sáng tác đi , NT đón đọc , SOS sẽ đăng tiếp , các bạn cùng nhau ủng hộ !! hi hi .
– Nàng không nhỏ nhẹ như ĐKP nói, còn hơn thế : “Anh đại ngu đần” , nhưng còn thòng câu an ủi: Hẹn kiếp sau. Nghe vậy cũng thấy mình còn ngon ha KP.
– Cảm ơn Kiều Oanh đã chia sẻ. Lỡ mất em rồi, thì… phải có người khác chứ, ai lại dở hơi ở vậy ôm mối tình sầu:
“Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Nhưng chắc hơn em bộ đồ lòng…”!
– Cảm ơn chị Nguyễn Tuyết đã dành lời khen và động viên. M sẽ cố gắng sáng tác dạng đề tài như chị mong muốn để góp phần làm “Chợ thơ” trang nhà nhiều màu sắc.