TẬP THƠ LÀ MỘT BÁU VẬT ĐỂ GÌN GIỮ MỘT ĐỜI
Làm thơ ngoài lòng đam mê, còn có cả một tình yêu ngôn ngữ, yêu thiên nhiên, con người…Được thể hiện qua cảm xúc từ ngoại cảnh đến nội tâm. Tôi đã yêu văn thơ từ thời trẻ dại và đã nuôi dưỡng tình yêu ấy mãi đến bây giờ. Một số bài thơ vụng về được hình thành dưới những tàng cây phượng đỏ. Mãi đến lúc nghỉ hưu thì niềm đam mê của tôi mới có dịp bộc lộ, dâng trào. Qua nhiều bài thơ mộc mạc, non yếu về ngôn từ và kỷ thuật, tôi đã được trải lòng với bạn bè trên Facebook và cả ngoài đời. Sự giao lưu, thấu cảm ấy đã thật sự cho tôi niềm vui, ý nghĩa hơn trong cuộc sống.
Khi vào tuổi xế chiều, tôi rất muốn lưu giữ lại những bài thơ ấy, xem như một kỷ niệm cho người thân, con cháu và bạn bè. Ngoài sự động viên của một vài Thầy Cô; sự quan tâm của gia đình, bè bạn…Tôi may mắn được những người bạn tâm giao, đã bỏ nhiều công sức để giúp tôi thực hiện tập thơ này. Vì chưa có sự đầu tư chuyên nghiệp nên tập thơ còn nhiều thiếu sót, cả về hình thức lẫn nội dung. Nhưng với tôi, nó là một báu vật mà tôi muốn được cả đời gìn giữ và xin chia sẻ niềm vui ấy với các bạn, hôm nay…
Tháng 3/2025