ĐÔNG VỀ HƠ KÉ “LỬA HƯƠNG MÙA CŨ” CỦA HỒNG BĂNG
Nhận được tập thơ Lửa Hương Mùa Cũ của Hồng Băng tôi lo chạy giao cho các bạn mà chưa có đọc. Nói trong bụng cũng phải giới thiệu vài dòng cho phải phép nhưng biết gì về thơ mà viết. Còn chép thơ của HB giới thiệu trên facebook hay trên website thì đó không phải là ý muốn của tác giả. Bởi nếu mọi người đọc thơ Hồng Băng trên fb của tôi thì hà cớ gì anh nhờ anh Ngô Nguyên Nghiễm, anh Trần Hữu Dũng và tôi cầm tập thơ đi giao đến từng người. Như vậy anh muốn mọi người đọc thơ anh trên tác phẩm của anh in: Giấy trắng , mực đen và có cuốn còn thơm mùi mực in.
Tôi thích Hồng Băng viết tản văn hay sưu khảo hơn vì anh có lối viết tưng tửng như lối diễn xuất của Diệp Lang mà mấy năm trước có người nhận ra gương mặt của anh hao hao như Diệp Lang, còn khả năng làm thơ của anh tôi không dám nhận xét nhưng biết chắc là hay lắm. Không hay sao nhà nghiên cứu Ngô Nguyên Nghiểm in cho anh 6 cuốn (7 tác giả in chung) và Người Đồng Hành Quanh Tôi cùng 108 nhà thơ-văn Việt giữa thế kỷ XX.
Nói như thế để tôi yên tâm đọc Lửa Hương Mùa Cũ và chắc chắn sẽ tìm trong đó những cái hay mà tôi may mắn có trong tay tác phẩm in. Ngay bài đầu Lửa Hương mùa cũ tôi thấy “cái hơi” quen trước 75 , từ ngôn ngữ đến vần điệu. Rồi thì bài Vắng- bài NGUYỆN- bài KINH MẬT sao lảng vãng giống thơ Thiền. Những bài này tôi có thể chép ra giới thiệu trong một nội san Phật giáo. Mỗi bài cứ bốn câu, bốn câu mà nghe như lời kệ.
Bài “Mùa xưa” còn ác nữa . . .Chuông chùa sánh giọt kim cương…rồi cụm bài Lục bát rời. bài nào cũng làm cho người đọc nhớ lại Hương mùa cũ. Tập thơ dầy 135 trang với quá nhiều bài thơ đếm không xuể, nhiều bài 4 câu quá. Tôi nghĩ đọc hết khen nhiều giống như khen phò mã tốt áo thôi, mà chưa chắc gì chính xác. Trước khi tôi viết bài này, bạn tôi – nhà thơ Trần Hữu Dũng cảnh báo: Tôi biết chắc ông chỉ hiểu được phần Da của tập thơ Hồng Băng thôi. Phần Tâm và nội tạng thì chắc là chưa vô tới. Có lý ! Xuống bút nơi đây.
LƯƠNG MINH
Hồng Băng