Đọc Về của Hồng Băng

Ngày đăng: 29/09/2015 04:17:49 Chiều/ ý kiến phản hồi (12)

Tiểu muội  thư  giản  bằng    cách  viết  phản hồi  cho   những  bài  thơ  của  các  thi huynh, thi   tỷ   sáng   tác.

Bài  thơ  VỀ  của   huynh Hồng Băng  làm   tiểu  muội  Lê Liên  chùng   lòng  ! Bài  thơ  có  quá  nhiều  ẩn ý  ,,,,,,

  VỀ
Phàm phu vẫn phải phàm phu
Như con bướm  sắc  phập phù luống hoa
Thưa  em ngày  ấy  rồi  xa
Buốt trong  gió   động  sóng tà huy xưa
Cuộc  đi  quá  đỗi  tình cờ
Nẽo về  khói  rạ hong  khô  ấm  lòng
Trường  xưa .Là  bóng  ven  sông
Dường  như  kính  lão  mờ  trong  cuộc  người
Nâng  niu  rõ  mặt  mệnh  trời
Lá  bay  điểm  xuyết  cõi  đời  nhẹ  tênh
Buông  tay  trăng  rớt  bên  thềm
Dây  vàng  huyễn  hoặc   mịn  mềm  cỏ  rêu

Trà Vinh  27/9/2012

Hồng Băng

Đọc Về của huynh Hồng Băng bỗng nhiên lại nhớ “Nẻo về của ý” ( Thiền sư Thích Nhất Hạnh). Cảm giác như mình đang quay về, ẩn nấp nơi sâu thẳm của tâm hồn vậy. Tu chính là quay về với chính mình rồi, còn gì?

Cuộc đi quá đỗi tình cờ

Nẻo về khói rạ hong khô ấm lòng

Cho dù, mộng tang bồng hồ thỉ có chủ đích hay vô tình thì cũng có lúc tâm thức tự nhiên quay về.

Mà thật ngộ nghĩnh khi :

Phàm phu vẫn phải phàm phu

mà sao vẫn thấy thanh tao, chẳng có chi là tục tử ! Cho dù tác giả tự ví mình là loài Bướm sắc , đó chỉ là loài côn trùng có tuổi thọ ngắn nhất!?!?… lại phập phù bên luống hoa.

Như con bướm sắc phập phù luống hoa

Với ngữ cảnh này, ta hiểu “phập phù” ( là khẩu ngữ: thoát có, thoát không ) thì bỗng nhiên nó trở thành đỉnh cao của ngôn ngữ, khiến câu thơ không trần trụi, thô thiển nữa .

Thưa em ngày ấy rồi xa

Buốt trong gió động sóng tà huy xưa

Tự dưng, bỗng nhớ đến Thi Ông Bùi Giáng chi lạ!

Muội rất yêu lời nói thưa em của Thi Lão. Âm hưởng nhẹ tênh, nhưng vẫn đủ gói gọn cả tâm tình dâng hiến. Khiến Người – Nhận-Tiếng-Thưa ấy, chùng lòng, Bỗng thấy mình thật nhỏ bé trước tấm lòng quảng đại của người thưa.

( Nhưng nói nhỏ thôi, vì mình nao lòng cảm động, chứ đối tượng chính của Thi Ông hổng biết có chùng lòng không đây?…)

Tiếng thưa em của huynh Hồng Băng như âm ba vọng lại từ quá khứ đến hiện tại khi mà con người bước vào tuổi xế chiều, Ở tuổi này, Người ta thường trầm tư hơn, lặng lẽ quan sát và đón nhận những gì xảy ra chung quanh cuộc sống với tấm lòng bao dung hơn, được thể hiện trong những câu thơ :

Dường như kính lão mờ trong cuộc người

Nâng niu rõ mặt mệnh trời

Lá bay điểm xuyết cõi đời nhẹ tênh

Phải, cứ mắt-nhắm-mắt – mở, chẳng cần xét- nét – chuyện – đời một cách gắt gao nữa, mà phải hướng thượng, Xin vâng theo số phận.

Như Thi Sỹ Bùi Giáng đã cùng Cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn làm nên khúc giao hưởng bất hủ Con mắt còn lại:

Còn hai con mắt khóc người một con
Còn hai con mắt một con khóc người
Con mắt còn lại nhìn cuộc đời tôi
Nhìn tôi lên cao nhìn tôi xuống thấp
Con mắt còn lại nhìn cuộc tình phai
Tình trong hai tay một hôm biến mất
Con mắt còn lại là con mắt ai
Con mắt còn lại nhìn tôi thở dài…..

Thủ thuật tượng hình : Lá Bay điểm xuyết  quả là biến hóa ảo diệu trong cõi đời nhẹ tênh! Thật vậy, khi Người Ta đủ nội lực để đối diện với cuộc đời thì mọi sự trở nên đơn giản, thanh cao. Và đó chính là phần thưởng quý giá nhất của sự giác ngộ!

Cho nên

Buông tay trăng rớt bên thềm

Dãy vàng huyễn hoặc mịn mềm cỏ rêu

Buông tay động thái đó mới thật là tuyệt hảo!

trau010Muội nhớ trong Thập mục ngưu đồ của nhà Phật, có một bức tranh được lão Hòa thượng Thích Thanh Từ diễn giải “ Thỏng Tay Vào Chợ” đã khiến muội lâng lâng. Cảm giác ngưỡng mộ phát tán, hạnh phúc òa vỡ, sau đó lan tỏa, lan tỏa….thật sảng khoái vô cùng !

Trăng rớt bên thềm: Ô la la!  Giữa hằng hà sa số tinh cầu, thì Trăng là vệ tinh của Quả Đất. Tự nó không phát sáng, mà chỉ phản chiếu ánh sáng từ mặt trời! Ấy thế mà không ít người say mê ánh trăng huyền ảo đó.( Trong đó có tiểu muội đây!) Nói theo nghĩa bóng, ta ví trăng là ảo ảnh. Mà mầm móng tội lỗi bắt đầu từ tham. Và phần đông con người hay có xu hướng chạy theo phù phiếm xa hoa, ảo ảnh. Thế nhưng một khi tìm ra chân lý, thì họ buông bỏ hết! Danh vọng không còn cám dỗ được nữa.

Câu kết của bài thơ thật mượt mà!

Bởi rêu là loài thực vật sinh sôi nẩy nở nơi vùng thiếu ánh mặt trời. Rêu ở đây phải chăng là chủ thể, đại diện cho con người u minh? Nếu trong kiếp phù sinh, con người buông xả được, thì đời sống có chi u ám, nặng nề? Vạn vật chung quanh hiển nhiên bừng sáng!

Dãy vàng huyễn hoặc cứ như những sợi tơ óng ả làm nên khuôn vàng thước ngọc ban tặng, làm đẹp cho đời thêm (mịn mềm cỏ rêu). Hay nói cách khác: Đến một lúc nào đó, con người quay về với chánh đạo , thì mọi tối tăm đều biến mất.

Đây là một bài thơ ngắn. Nhưng nhiều hàm ý. Mang tính triết lý nhân sinh cao. Nhưng lại rất Thiền, có lẽ sự độc đáo này là nét riêng trong thơ của huynh Hồng Băng.

Cảm ơn thi huynh đã gởi cho đời :Nẻo về khói rạ hong khô ấm lòng .

Còn gì lạc quan hơn khi người ta định hướng (nẻo về) cho cuộc đời mình ? mà hành trang ( khói rạ) đó mang lại sự sung mãn trí  huệ, triển nở từ tâm ( hâm khô ấm lòng) làm nên điểm sáng ( dãy vàng huyễn hoặc)  cho cuộc đời này ( mịn mền cỏ rêu) .

Thân Thưa,

Tiểu muội Lê Liên

 

Có 12 bình luận về Đọc Về của Hồng Băng

  1. Nguyễn Thị Hạnh nói:

    Thơ súc tích thẳm sâu.

    Lời bình mượt mà độc đáo.

    Tri âm tri kỷ đến thế thôi!

    Ngưỡng mộ!

  2. HLan-75 nói:

    Đọc đi rồi đọc lại cả thơ và lời bình ,tôi cứ loay hoai tìm chử ráp vần để nói lên điều muốn nói,mãi mà không có được câu chử nào ưng ý vừa lòng,thành thật xin lỗi anh Hồng Băng,chị Lê Liên.

    Bay bổng,vươn xa,thanh thoát,chan chứa…nín thở khi nghĩ tới sự nhịp nhàng của bài thơ và bài hoạ.Cám ơn anh, chị.

    • Lê Liên nói:

      Cảm ơn chị HLan rất nhiều !

      Em hy vọng những bài viết khác của em không làm chị nín thở nữa… Lở có ” sự cố” thì em biết làm sao hở chị ? Nói vui thôi, chứ các anh chị dồng cảm là phần thưởng lớn nhất của em rồi !

      Chúc chị luôn an lành
      .

      Em, Lê Liên

  3. Lê Liên nói:

    Cảm ơn chị Hạnh đã đồng cảm với Liên. Chúc chị thật Khỏe, thật Vui và thật An Lành. Nhiều cảm hứng sáng tác nha chị. 

    Thân ái,

    Em, Liên

  4. Hoành Châu nói:

    Đây là một trong những bài thơ ngắn  của  Hồng Băng   mang   đậm tính  thiền  , nhiều hàm ý ,   ngộ   sâu   triết lý nhân sinh   ,,,Lời bình  của  Lê liên  đã làm sáng tỏ đường đi  lối về   cho  người  đọc,,,,đến  một  lúc  nào  đó , mọi người  cùng giác  để  rời  bỏ bến mê để  ,,,”
    “Cuộc  đi  quá  đỗi tình  cờ
    Nẻo  về  khói  rạ  hong  khô  ấm lòng ,,”
    và để
    ,,,” Buông  tay  trăng  rớt  bên  thềm  / Dây vàng huyễn hoặc  , mịn  mềm  cỏ  rêu  ”
    Em  Lê Liên  thương   mến  ơi ,
    Biết   sâu    sắc   thế    nhưng   có   một   điều  chị   chưa    dám   buông   bỏ      cái  gì   hết  ,   hihi   Hoành Châu  (Gia đình C )
    ,,,

    • Lê Liên nói:

      Ui.. Ui.. Chị Hoành Châu không dám buông bỏ được thì chị cứ nắm giữ vậy!

      Em sợ chị chờ không nổi thôi ! hihiiii….

      Cố lên chị nhé !

      Thân Mến

      Em, Lê Liên

       

  5. truong phú nói:

    Đọc bài thơ này của Hồng Băng, tôi nhớ lại bài thơ của ba hay bốn năm về trước. bài thơ này của anh là bài – Đang là, tức hiện hữu, còn bài tôi gởi là quá tình nhân sinh, tức điều kiện tôi cần có. Đây là bài tôi chia sẻ cùng anh HB trong tánh cách để biết điều đã xảy ra trong tâm thức tôi, khoảng chừng hơn bốn mươi năm liên tục mà như một sát na…vọng tưởng hiện tiền.

    THUYỀN TRĂNG TÔI

                Thuyền trăng tôi dồn sóng mây trôi mãi

                Mây dập dềnh nên thuyền mãi lênh đênh

                Thuyền vô lái phù trầm cơn định mệnh

                Một mái chèo định hướng giữa vô biên ?

                Thầy trao mái chèo – Thắp lại ngọn nến tâm

                Tự đó yêu em như yêu mây mù đen đủi

                Ngày tức đêm –  Giải thoát tức buộc ràng

                Trong thuyền trăng em nhè nhẹ tựa đầu

                Trong tịnh mặc em thấy đời ơn phước

                ____Cũng bởi em chính là tôi_____

     

                Muôn trùng thời trước không tận cùng thời sau

    • Phan Lương nói:

      Anh Trương Phú ơi !

      Đọc bài thơ Thuyền Trăng Tôi của anh đã khiến em có nhiều cảm xúc dạt dào ,

      Thuyền vô lái phù trầm cơn định mệnh

      Một mái chèo định hướng giữa vô biên !

      Thật xót lòng ! Có gì buồn hơn khi thuyền chỉ có một mái chèo  ,lênh đênh ,mặc cho sóng xô ,gió bão !,Dù một mái cheì vẫn định hướng giữa vô biên ! Một nghị lực phi thường vượt qua sóng xô ,biển lớn

      Để :

      Trong thuyền trăng em nhè nhẹ tựa đầu

      Trong tịnh mặc em thấy đời ơn phước!

      …..cũng bởi em chính là tôi…..

      Muôn trùng thời trước  không tận cùng thời sau

      Niềm tin và nghị lực  đã giúp cho thuyền trăng tôi chiến thắng !

    • Lê Liên nói:

      Ôi bài thơ THUYỀN TRĂNG TÔI hay quá  anh Trương Phú ơi !

      Cảm xúc tràn về, Liên lại đọc thêm lần nữa, lần nữa…

      Tự nhiên Liên nhớ đến điển tích BỒ ĐỀ ĐẠT MA khi Ngài dùng con thuyền nhỏ vượt sông Dương Tử đến Thiếu Lâm truyền Pháp Ấn,…. nơi đây , Khi Ngài đã nghe từng đệ tử trình bày sở đắc của mình xong … thì Ngài đã truyền Tâm Ấn cho Ngài Huệ Khả…..

      Có rất nhiều điển tích về Đạt Ma sư tổ, Với Liên xuất thân thế nào không quan trọng, điều ta ngưỡng mộ chính là đạo hạnh của Ngài.

      Liên thích những thơ cuối của anh:

      ……

      “Trong Tịnh Mặc Em thấy Đời Ơn Phước

      —– Cũng bởi Em Chính Là Tôi —–

      Muôn Trùng Thời Trước Không Tận Cùng Thời Sau.”

      Có lẽ điều này khiến ta chiêm nghiệm.! Ước gì có anh chị nào đó viết thêm vấn đề này .. ?

      Cảm ơn anh  Trương Phú  đã viết lại bài thơ quá hay này cho mọi người cùng hoài niệm.

      Ước mong Liên được đọc nhiều bài viết hay khác của anh .

      Thân ái,
      Lê Liên

  6. Phan Lương nói:

    Bài thơ Về của Hồng Băng rất nhẹ nhàng , , thanh thoát,rất êm ắng lắng sâu trong lòng người đọc.

    …và lời bình thơ của Lê Liên đã cho ta một cảm xúc thật sự ,miên man ,thanh thoát

    …thơ anh Hồng Băng nhẹ nhàng thanh thoát như lạc vào cõi mộng của động thiên thai với nhiểu ngỏ ngách của sự thăng hoa thoát tục,còn lời bình của Lê Liên giống như dòng suối trong suốt  len lỏi làm mát dịu từng ngỏ ngách  của sự thăng hoa ấy.

    Một bài thơ hay và hay nhật vẫn là làm cho người đọc hểu sâu sắc những điều mà tác giả đã gửi gấm vào bài thơ đó …

    VỀ của Hồng Băng quả là tuyệt vời !

    Lời bình thơ của Lê Liên quả là tuyệt hảo !

    • Lê Liên nói:

      Cảm ơn chị Phan Lương rất nhiều về lời khen ngợi chị dành cho phản hồi của em về bài thơ của anh Hồng Băng.

      Chúc chị thật dồi dào sức khỏe và luôn có nhiều niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống chị nhé !

       

      Thân mến.

      Em, Lê Liên

  7. Lê Liên nói:

     

    Em cảm ơn quý anh chị đã độ lượng, dành nhiều lời khích lệ cho bài viết của em, về bài thơ VỀ , của anh Hồng Băng.

    Thực ra, em biết bài thơ VỀ cũng rất tình cờ . Đây chỉ là Em viết PHẢN HỒI cho bài thơ này thôi, Nhưng do cái tật ” dài  dòng”, vượt quá khuôn khổ , nên bài phản hồi không đăng được !?

    Anh Lương Minh thương tình , bất ngờ cho vào cái mục ” Sáng Tác & Nghiên Cứu” khiến em tá hỏa, ( Vì nó chưa đủ tầm vóc của một bài nghiên cứu.) Nhân đây em xin các anh chị “Thứ Lỗi” cho, nếu thấy bài viết chưa đủ độ chín … của một bài bình thơ!

    Dạ Thưa,

    Nếu không có chị Hoành Châu và chị Neang PhiRom hổ trợ , chép lại bài thơ VỀ của anh Hồng Băng ở phần đầu…  thì bài viêt này của em … “trớt quớt” luôn đó! Sẽ chẳng ai hiểu em lượn lờ chữ nghĩa …vụ  gì đây !? Em cảm ơn hai chị rất nhiều!

    Em hy vọng em được chia sẻ cảm xúc của mình qua những bài thơ của quý anh chị trong Gia Đình TPH trong thời gian tới !

    Em kính chúc qúy anh chị thật an lành trong cuộc sống. Và có nhiều sáng tác hay.

    Thân ái,

    Em, Lê Liên

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác