Nguyễn Tuyết- Nàng Út ống tre
Con người ta đúng 9 tháng 10 ngày được mẹ sinh ra, nhưng Nguyễn Tuyết mới 6 tháng đã chào đời và NT nhỏ xíu như con cá lóc một kí lô nằm trên tay bà mụ
Nghe ba mẹ và bà ngoại nuôi kể về NT lạ lắm ! Lúc Tuyết chỉ 7 tháng trong bụng mẹ, một hôm mẹ NT thấy cái thai trong người không đập ( không chòai đạp ), Ba dắt mẹ đi khám thai tại nhà thương tư Đức Hưng ở cầu Công xi heo. Khám đi khám lại rất kỹ, bà mụ và bác sĩ cùng xác định là NT đã chết trong bụng mẹ lâu rồi, cần phải mổ gấp để cứu người mẹ. Không có phương cách chọn lựa khác, ba NT ký tên chấp nhận mổ bỏ thai nhi để cứu mẹ. Nhà thương Đức Hưng ở VL lúc đó cũng nổi tiếng và phải có tiền mới vô được. Vì là nhà thương tư nên ba được cho phép đứng cạnh mẹ lúc đó ( ba năn nỉ). Lúc mổ lấy NT ra thì Tuyết còn sống nhăn đâu có chết. Lúc đó ba rất nóng lòng vì sợ con chết và vợ mệt. Mẹ nói, NT nhỏ xíu như con cá lóc 1 kí lô nằm trên tay bà mụ. Bà mụ run sợ vì vô tình phạm lỗi tài trời là cái móng tay ( vô tình) của bả làm lủng cái màng tang ở trán của NT chảy máu. Lúc đó ba NT nóng ruột cho cả mẹ lẫn con nên không kềm lòng được mà tán vô mặt bà mụ một cái như trời giáng.Còn tôi nghiệp cho bác sĩ, biết mình chẩn đoán sai nên luôn miệng xin lỗi và lo cứu 2 mẹ con NT. Vì thế luc NT ra đời khó nuôi vô cùng tận, mẹ NT thì còn quá trẻ không biết cách nuôi và săn sóc , NT không bú vú mẹ được nhưng được phước hạnh mà sống nhờ vào bàn tay của bà ngoại nuôi săn sóc ( bà này đi thăm nuôi 1 bệnh nhân trong bệnh viện, tình cờ gặp ba và mẹ NT lúc đó, thấy NT tí tẹo, thế là mỗi ngày bà tự nguyện vô bệnh viện phụ với ba , giúp mẹ và chăm sóc NT. Bà còn đề nghị giao Tuyết cho bà đem về nhà chăm sóc cho tiện, ba chỉ cần lo cho mẹ lành vết mổ. Mẹ NT kể mỗi ngày bà ngoại nuôi tự nghỉ cách và chăm sóc NT bằng hai chai nước nóng quấn khăn mà úm NT như còn âm ấm trong bụng mẹ vậy đó, bà ngoại già cho NT uống từng giọt tí nị sửa vì NT không thể tự bú sửa mẹ được. Con “cá lóc”một kí lô không thể bú như một đứa trẻ. NT từ nhỏ chịu ân của ngoại nuôi. Gia đình ngoại có 2 dì, 1 câu cưng thương và yêu qui cháu. Còn ông ngoại nuôi cũng đăc biệt nữa. Cả nhà này đều ăn chay trường hết. Ông ngoại thực sự có tính tình như một nhà nhà sư. Người trong xóm gọi là SƯ BẢO “. Ông rất đẹp trai, cao lớn, phong độ như Tây vậy đó. Từ lúc lọt lòng mẹ, NT sống trong căn nhà của bà ngoại nuôi, gần sát nhà có cái chùa lớn lắm, bá tánh cất cho ông ngoại và ông sống ở trong đó, mỗi ngày NT vô ra trong chùa thấy cảnh vật đều vui. bà ngoại cho NT tự do vừa ăn chay và vừa ăn mặn để NT đủ chất dinh dưỡng. Mỗi cuối tuần ba mẹ và các anh em của NT đều vô chùa thăm NT, hoặc đôi khi cậu và hai dì chở NT ra thăm ba mẹ. Mọi người đi chùa, ai cũng gọi ông ngoại là sư, nhưng NT không thèm gọi như vậy vì NT cảm giác nghe xa lạ và cứ gọi ông ngoại. Ông cũng vui cười không chấp nhứt. Có lẽ vì NT rất dễ thương nhưng cũng rất cứng đầu. Mãi tới tết Mâu Thân, trận chiến nổ ra trên cầu Kinh cụt, ba mẹ NT sợ quá bắt NT phải trở về nhà sống chung với ba mẹ và bốn anh em của NT ở đường Đồng Khánh. NT có thời thơ ấu khá đặc biệt , êm đềm và vui lắm, ăn chay ngon lắm và ăn mặn cũng ngon….
Nguyễn Tuyết
Thầy Tư Lần nói có sai đâu ! NT lúc mới sinh ra khó nuôi, đến nửa tháng sau ba mẹ mới biết chắc là con mình nuôi được. Thế nên bạn bè tổ chức sinh nhật cho NT sớm và khi về nhà tổ chức SN nữa là đúng .
Câu chuyện kể của Nguyễn Tuyết thật là ly kỳ thật là hấp dẫn, thật không ngờ người đẹp hiện giờ mà ngày mới đẻ chỉ bằng con cá lóc 1 kg …ha ha bây giờ sao đẹp quá mà còn thông minh hơn người nửa chứ, có phải trời sanh, trời nuôi không? tui cũng có một bà chị cũng sanh thiếu tháng, lúc đẻ cũng bằng con cá lóc, nhưng càng lớn chỉ vửa xinh đẹp vừa khỏe mạnh mà còn thông minh lanh lợi nửa chứ, tui cũng nghe bà má kể lại nuôi chỉ cũng rất gian nan. Ba mẹ ngày xưa nuôi con hay thiệt, tui thật cảm phục.
Chị NSnow ơi
Người ta nói em bé sanh thiếu tháng lớn lên thông minh lắm đó nghe.
Chị là em bé “ống tre”, còn em là em bé “ống nước”. Trong nhà từ xưa tới giờ, em là “bé bự” nhứt.
Đọc câu chuyện của Nguyễn Tuyết làm tôi xúc động nhớ lại đời mình. Mới 8 tháng tuổi, thấy má chịu quá nhiều khổ cực mà cảnh nhà luôn thiếu ăn nên cương quyết bỏ bụng má nhào ra, chỉ vài tháng sau má sớm chiều theo ba làm lụng kiếm sống nuôi đàn con,tới tôi là đứa thứ9. Ở nhà, chị hai cho bú bằng sữa hộp ( hình như sữa con chim ) luộc sữa chín mới để được lâu, chị hai pha sữa đục đục, ngót ngót để tiết kiệm,đến lúc biết ăn,chị đút cơm chan nước cá kho với vài con hến,xúc cơm lên muỗng, tôi nhắm mắt hả miệng, chị khều con hến rớt xuống chén cứ tiếp tục như vậy thằng em ăn hết chén cơm, cuối cùng mới ăn được mấy con hến còn nguyên. Cô, bác ai cũng khen con nhỏ Hai nó giỏi… cho em ăn cơm không tốn đồ ăn ( thời đó có ai hiểu chuyện dinh dưỡng là gì ) . Nghĩ thương kiến thức của chị hai thời đó và tội nghiệp cho mình.Giờ đọc ” Nàng Út ống tre ” quá đổi nhớ thời xa xưa của mình và thương cha mẹ vô cùng ! Nguyễn Tuyết ơi,cho PT làm người bạn đau khổ của thời đã xa đó với nghen.
Chị Nguyễn Tuyết, số chị quá là may mắn, vào thời điểm đó sinh non như vậy khó mà sống sót được.
Bà ngoại nhân hậu quá, có tấm lòng rất tốt, lại biết cách nuôi. Nhờ hồi nhỏ ăn chay nhiều bây giờ có phước.
Đọc câu chuyện Nguyễn Tuyết kể lại, thật sự giật mình, Nguyễn Tuyết sống sót quả là một phép mầu.
Anh Phong Tâm ơi, hồi nhỏ HHg ăn cơm với nước tương trong nhiều năm. Khi HHg được 1 tháng tuổi một người hàng xóm bị bịnh nặng không có sửa cho đứa con gái 2 tháng tuổi bú, má HHg ẳm chị đó về chia 2 bầu sửa cho đến lớn.
Năm HHg học lớp tư tự nhiên không ăn cá thịt được, chỉ ăn cơm với đường hoặc nước tương, má dẩn đi ÔÔ. Quang, Quế, Long khám, vẫn không có kết quả, đến bải trường năm lớp nhì má đưa lên nhà người cô ở kế bên trường Thiềng Đức, nhờ cô dẩn đi bác sĩ Le Sage, cô không dẩn đi bác sĩ, đến bửa cơm cô dọn canh chua tôm, tôm kho tàu do ông Bẩy ba chồng của người cô câu ở dòng sông Thiềng Đức, cô bắt buộc phải ăn cơm với tôm, vừa ăn vừa khóc, sau một tuần không cần đi bác sĩ, không còn ăn cơm với nước tương, đường.
Năm 2003 về VN, người chị bú chung chạy lại mừng:”Em còn nhớ chị không? Hai chị em mình cùng bú chung một bầu sửa của má nè.
Chị Nguyễn Tuyết ơi , em thấy các anh chị gọi chị là NT – SNOW phải không ? Ai mà ngờ được Nguyễn Tuyết ngày xưa bé xíu như Nàng Út ống tre vậy (?) : Em viết cho Chị ít dòng đọc cho vui nhe :
” Nàng Út ống tre ơi ,
Tí tẹo lúc chào đời ,
Sao như con cá lóc ?
Nằm ngoan ngoãn trong nôi.
Ôi yêu biết bao nhiêu …..
Wá xinh đẹp mỹ miều
Ngoại hết tâm chăm sóc .
Từng muổng sữa cháu yêu .
Sau này khi khôn lớn .
Nàng Út ngày đẹp hơn .
Ơn xưa Ba – Ngoại – Mẹ
Wí trọng hoài chẳng quên .
( vì chử W không có trong tiếng Việt nên mình phải ” uyển chuyển ” xài tạm vậy , chị NT hé .
@ Anh Hoàng Hưng : Đọc bài viết của chị Nguyễn Tuyết và anh Phong tâm em cảm thấy thương cho nàng Út và chút bùi ngùi cho tuổi thơ của anh Phong Tâm . Còn anh Hoàng Hưng thì tự dưng không ăn thịt cá được tưởng là anh có ” căn tu ” . ai dè ………tại vì anh ” khoái ăn canh chua tôm với tôm kho tàu ” , TRÙI , anh Hưng khôn dễ sợ …….Bái phục !
Cám ơn Kiều Oanh sáng tác ra bài thơ hay quá chứ bộ, mỗi lần vào chợ NT cũng thích xem các phản hồi cuả quí anh chị và nhứt là cuả KO đó, bạn thật là thông minh và nhạy bén về mọi mặt, …., NT nghỉ là các anh chị chắc là ai cũng mến KO, NT cũng vây,NT chúc KO luôn vui khoẻ và trẻ đẹp. Mến, NT Snow.
Chị NT- SNOW ơi , Kiều Oanh cám ơn Chị có lời khen ,KO hông được như Chị nói đâu , được góp vui với các anh chị là hạnh phúc của KO rồi . Thật tình đôi lúc KO cũng sợ mình đùa quá trớn làm “mếch lòng ” bạn bè thui !!!
A lô , A lô …..Ai có cảm thấy “mết lòng ” thì la lên cho tui biết nhe , Hông nói tui hông biết đường đâu mà ….mò ,Mò đại trúng …..ráng chịu ,kakakaka …( nghe sợ không chị NT ? )
KO cám ơn chị NT đã có ý tốt và nghĩ là các anh chị khác cũng mến KO . Nhưng em …hơi ngờ ngợ chị ơi ..hic hic hic …..!! Biết đâu em đang bị …” rủa xả ” không biết chừng ..(?) Tuy nhiên em rất thích được BL cùng các anh chị.
HH ơi huynh có thêm 1 người chị cũng thích và quí quá hé…. À HH nói chuyện với KO chưa nè ? ?
Chị Nguyễn Tuyết ơi ,Kiều Oanh là ” hậu sinh ” thuộc nhóm 79 . đâu dám làm chị của huynh Hoàng Hưng , anh Hoàng Hưng chưa gọi cho em đâu , anh nói anh đang bận tìm cách nào để lần tới về VN giành lại cái ” bầu sửa ” của Chị bạn ngày xưa bú ké với ảnh đó . Phải hông anh HHưng ?
Ừ, phải rùi, tại vế thứ nhứt chị nói về cô chị của HH , còn câu thứ 2 chị NT Snow nói về KO….. vì mí nhỏ tí nhé… có người hỏi NT về VN có gặp KO hong….. NT Snow trả lời tui hỏng có gặp…. chỉ đi karaoke chung thôi hà …. NT xin lỗi vì NT viết không rỏ ràng….. chừ KO là 1 nàng rất là dễ thương nè, xinh đẹp nè, quá ư là thông minh nè….. còn rất trẻ nữa cơ !!!…. HH, HL , PN…… và các bạn ở xứ người…..về VN đi thì sẽ gặp hết cả bạn TPH-VL Túm lại… tất cả các anh chị em dân Tống mình rất là vui tính và dễ thương …. mà còn ấm áp nữa đấy NT Snow. Mến.
Chị Nguyễn Tuyết thương , chắc tại em ” xớn xa xớn xác ” không đọc cho kỹ phần PH ở trên của anh HHưng,lỗi ở em chứ không phải chị đâu hì hì .. . Hôm rồi em có may mắn được gặp và biết chị nhân dịp ” Đầy tháng trang nhà ” , Chị trẻ , đẹp và vui tính nữa . Em cám ơn chị đã nói tốt về em nhưng em chỉ mong được giống như chị Nguyễn Tuyết nếu không hoàn toàn thì được vài chục % cũng đủ an ủi cho em rồi …..Nhưng mà Chị Tuyết ơi , thật tình hiện giờ em không biết : ” ở sao cho vừa lòng người , vui giỡn quá người cười , mà trêu chọc quá thì người chê “hic hic hic ….!!! ” Ai biểu KO bị ” đười ươi ” nhập nên cười đùa và chọc ghẹo người ta hoài làm chi nên bị chê là phải !!! . Thương .
KIều Oanh mến, các anh chị ở đây ai cũng quí mến Kiều Oanh hết , KO quá khiêm tốn mà noí vậy , chứ các huynh hoỉ thăm em với ý tốt mà thôi, NT nghỉ trang nhà TPH-VL có em thì tăng nụ cưòi vui vẻ cho thoải mái và đoàn kết mà thôi, NT thâý những PH cuả KO thật là nhạy bén và em thật lòng noí lên cảm nghỉ cuả em mà…. ” có suy nghĩ sao thì noí vậy người ơi ” phải hong KO , chọc vui để đi tới Positive là tốt rồi, miễn đừng Negative thôi hé KO…. NT thấy KO chắc là có năng khiếu viết văn…. làm cho moị ngươì vưà cươì , vừa vui …. vừa thích… và hỏi cô KO là cô nào vậy …. nghe thế em an tâm rồi chứ gì…. lần sau chị NT về nhất định chị đòi uống cà phê đó nhé… mà phải là cafe Trung Nguyên loại đặc biệt mới ngon. Mến. NT Snow.