Kính thưa quý thầy cô
Thưa các bạn CHS của trường
Trang web này là bộ mới của trang tongphuochiep71.com do một nhóm CHS của trường thực hiện từ năm 2009. Thời gian qua, bản tin cũng đã làm được một số việc có ích như kết nối liên hệ các thế hệ cựu học sinh trong và ngoài nước với nhau, tìm được những bạn bè mà từ lâu không liên lạc được, giúp các bạn có nơi chia sẻ kinh nghiệm sống, giải trí, tìm được những kỷ niệm thân thương của một thời học dưới mái trường.
Đến nay, nhu cầu thông tin đa dạng, đối tượng bạn đọc cần rộng mở, buộc lòng chúng tôi phải nâng cấp bản tin được chuyên nghiệp hơn, hình thức phải bắt mắt hơn.
Với trang này, những chuyên mục cũ của trang 71.com gần như được giữ lại hết, có thêm mục truyện ngắn để giới thiệu những sáng tác mới ; mục “du lịch hàm thụ” để mọi người được giới thiệu chuyến đi du lịch kỳ thú của mình hồi năm xưa để độc giả được biết thêm những cái hay lạ ở một vùng đất khác.
Vẫn theo tôn chỉ ban đầu là “Mong được các bậc đàn anh, các em từng sống dưới mái trường đóng góp, chia sẻ để trang tin này được phong phú hơn, có ý nghĩa hơn”. Khái niệm TH Tống Phước Hiệp là bao gồm cả Collège de Vinh Long rồi Nguyễn Thông, Trường cấp 3 thị xã , Trường TH Lưu Văn Liệt ngày nay. Lần này chúng tôi được giao toàn quyền để đảm bảo lời hứa này của anh Trương Tường Minh, người sáng lập trang 71.com.
Xin chân thành cám ơn các bạn thời gian qua đã đóng góp tư liệu, bài vở, tài chính cho trang 71.com và giờ đây vẫn tiếp tục ủng hộ cho trang tongphuochiep-vinhlong.com này.
Bài vở và ý kiến đóng góp, xin các bạn vui lòng email về : [email protected] hoặc [email protected]
Thành thật cám ơn.
Lương Minh
lsnng0c ơi! cứ đến tên này nhấp hoài cứ dò lại sợ trật. Bài thơ tình buồn rưng rưng lệ, tôi xin giải tỏa cơn buồn thứ bay bằng chủ nhật vui nhé
Sáng chủ nhật
Một sáng đầy ánh nắng
Anh tìm em
Tìm mãi dấu chân son
Em giận lẫy
Khẽ buồn qua ánh mắt
Anh nài nỉ
Vì mưa tuôn ngập lối
Anh sợ mưa làm ướt tóc em yêu
Anh không đến, biết em buồn anh lắm
Nhưng hôm nay
Chủ nhật bừng ánh nắng
Dạo đi em, tay nắm lấy bàn tay….
Cô Hoa Đăng hay thiệt nhe ! Cô đã giải tỏa được nổi buồn của lsnng0c bằng một bài thơ “Sáng chủ nhật ” rất hay , rất tình cảm và hơn thế nửa là cả một bầu trời hy vọng để đưa anh đến vổ về an ủi .Thế là không lý do gì để lsnng0c phải buồn nửa rùi.
Thân chúc cô Hoa Đăng mãi mãi xinh tươi như là những bài thơ cô viết
Đừng buồn nữa lsnn0c, biết đâu ai kia cũng đang dò tìm dấu chân của bạn. Do mưa mà lạc dấu của nhau thôi. Nơi 7 ở hiện giờ mưa như trút trên mái tôn ầm ầm! Mở máy đọc bài thơ của bạn, lại ngay tối thứ bảy, mèn ơi, não quá!!! Hy vọng mai nắng ráo bạn sẽ vui lên nhé!
Chị Seven ơi ! Hôm nay chủ nhật mở máy lên đọc bài thơ của cô Hoa Đăng gửi tặng và đọc lời chúc phúc của chị lsnng0c đã hết buồn rùi.Chị Seven ơi cho lsnng0c tò mò tí nhe
Chị ở nơi nào hởi chị yêu ?
Chẳng hay nơi đó có mưa nhiều ?
Xuân xanh nay độ bao nhiêu tuổi ?
Đã có chồng chưa ? đà mấy con?
( là em nhái thơ của Nguyễn Trãi đó.Hi hi)
Lsnng0c mến sẽ không có ngày thứ 7 buồn nhớ nữa, bạn nên nghĩ tới ngày nắng ráo của của 7 Kiều Trinh và ngày chủ nhật hồng của Hoa Đăng nhé .Bạn mến, bạn sẽ khỏe ngay.Hoành Châu
Chị Hoành Châu ơi ! trước kia chị dạy ở Bình Minh hả ? Em học ở Tam Bình và TNTHPT năm 80 đó .Đúng như chị khuyên , em đang nghĩ đến một ngày nắng đẹp như chị Seven Trinh nói và ngày chủ nhật tươi hồng của cô Hoa Đăng đấy chị à.
lsnng0c chúc chị luôn vui vẻ và hạnh phúc
Ngược lại với niềm vui của tuổi học trò chưa qua cấp1, nguồn chờ đợi của công chức ngày cuối tuần…lsnngOc lại thấm thía cái buồn chiều thứ bảy, lang thang, thơ thẩn, ngóng tìm một bóng người không gặp cả dấu cũ cũng không còn, một nỗi tiếc vì dấu người bị xóa mất, lạ là thêm một nỗi ” Em chợt tiếc một chiều buồn “, hình như lsnngOc bị buồn mà thích buồn? Tâm trạng của người thơ thường là mâu thuẫn, gần thì đau xa thì tiếc? Ở tình huống nầy quả là buồn thật!
Lời anh Phong Tâm nhận xét thật làm mát lòng lsnng0c lắm luôn á.Anh Phong Tâm đã nói lên được điều mà lsnng0c muốn chia sẻ với mọi người .Rất cảm ơn anh , Phong Tâm ! Chúc anh luôn khỏe , trẻ và thật nhiều niềm vui trong cuộc sống
Thứ 7 hẹn , nhưng anh lỗi hẹn
Để em buồn , anh cũng buồn thiu
Trời đổ mưa giông bão mịt trời
Đường nước ngập , làm sao xe nổ máy
Đành ngồi nhà, lấy ảnh ra xem
Em không cảm thông , còn trách buồn anh nưã
Lở ra mưa , về bị cảm lạnh thì sao
Hẹn tuần sau, chiều thứ 7 , 7 giờ
Anh đền em ly nước miá góc trường.
hì hì
Chị Nguyễn Tuyết ơi ! Bài thơ dí dỏm , dễ thương của chị đã thay lời trần tình cho anh ấy làm lsnng0c ko thể nào mà ko cười được .Hi hi…lsnng0c cảm ơn chị đã giải tỏa được nỏi buồn của lsnng0c vì anh ấy lỗi hẹn.
Lsnng0c chúc chị mãi mãi xinh đẹp chị nhá(lsnng0c nghĩ là chị đẹp lắm vì ng luôn đem nụ cười cho ng khác thì chắc chắn phải đẹp rùi.Đúng ko chị Nguyễn Tuyết ? )
Mèn ơi, lsnng0c ời. lóng rày sao 7 hết bị “sao” Hoành Châu chiếu, giờ đến “sao” lsnng0c soi khiến 7 “đâu cái điền”!!! Bạn lsnng0c mần như 7 là Thị Lộ ấy, 7 ngượng mắc chết! Ai đởi mới vừa hườm hườm mà bị hỏi…xoáy: “Xuân sanh nay đã bao nhiêu tuổi?”. 7 cũng không phụ lòng bạn mà thưa rằng:
7 ở Việt Nam, lsnng0c yêu
Nơi đây mưa nắng rất đủ đều
Xuân xanh xấp xỉ non mười bảy
Ống chề nhưng có cả trăm con!
7 nhiệt liệt cảm ơn lsnng0c…chiếu…tướng, suýt chết như Từ Hải! hihihi. Thân ái. kt.