Nhớ của Phong tâm (032)
Mấy ngày nay sau buổi dạo chợ gặp thơ…” Treo ” – Hải Đường nghĩ về trăng, nên kẽo kịt Gánh Trăng tặng cô gái có đôi má hồng – Hồng Oanh nghe buồn miên man lại Hái Trăng mong vơi đi tâm sự – Huỳnh Hương ngồi không yên lội ra bến Vớt Trăng khi đang thổn thức! Sau đó, chợ thơ bỗng lặng yên, đúng lúc nhà thơ Đức Trung ” Đợi khuya “…em ngủ, gợi nhớ cho Phong Tâm :
NHỚ
( 1 )
Như bụi cỏ mai bông rối hạt
Như phờ phờ tóc mẹ phai sương
Như xuân bỏ lại chiều không khói
Đứng giữa quê mà nhớ cố hương.
( 2 )
Như nước đứng, trời không bóng mây
Như đêm quên ngày, chim thôi bay
Như chồi chưa thức, hoa còn ngủ
Anh trong lòng mà em đâu hay !
Phong Tâm
Anh Phong Tâm Kính mến
Xin cho GTX tiếp theo bài thơ của Anh …..
Bóng Chiều
Dấu nhỏ tim sầu dâng ngấn lệ
Dấu rơi lất phất nhẹ trên tay
Dấu nồng hương tóc buồn ngây dại
Xa cách cõi lòng nghẹn khó phai .
Nắng nhạt vàng hanh chiều ngã xuống
Dấu sương từng giọt rớt thênh thang
trong đêm lạnh lẽo hồn cô quạnh
Em đớn đau nhiều anh biết chăng !
GTX
Tui không được như GTX có bài thơ gửi anh Phong Tâm. Nhưng tui nói bằng văn xuôi :
Anh Phong Tâm nầy ! ” Cỏ may bông rối hạt”. Cỏ may bông rối hạt khó xãy ra lắm nghe anh Phong Tâm. Điều nầy chỉ xãy ra trong thơ thôi. Chắc chỉ có thơ của anh Phong Tâm !
Tất cả những điều tưởng vô lý trên đời nầy, đều vẫn có thể có lý trong thơ ca, đâu chỉ riêng ở cái nhìn của PT thôi bạn Văn Lần ơi ! Thử xem bụi cỏ may ( Xin sửa lại giùm chữ MAY bằng Y dài do loá mắt ) với những ” chà ” bông đan kết rối bời vướng mắc…ghim vào quần áo, về nhà lần gỡ cũng đủ rối rắm lắm rồi phải không? Rất cám ơn Văn Lần quan tâm và nhắc nhở PT.
Giáng Thu Xưa thân mến !
Biết ! Thơ luôn nhạy cảm và đồng cảm với ai cùng có chung một tâm hồn,đó là lẽ tất nhiên. GTX
đã có một bước tiến dài mới lạ và nồng nàn trong thơ.Qua bài thơ Bóng chiều, PT có một cảm nhận
sâu đậm, cám ơn GTX đã cho đọc những vần thơ thắm thiết trên .
NT không biết làm thơ, nhưng muốn chiêm ngưỡng những vần thơ hay…. Chỉ 1 chử Nhớ mà huynh ra nhiều câu khó hiểu và buồn lạ lạ !!! câu 1 NT có thể hiểu chút chút
câu 2 NT có thể tưởng tượng ra
câu 3 NT cảm nhận được
câu 4 NT hơi tối dạ nên không hiểu
Vì tại sao GIỮA QUÊ ???mà còn CỐ HƯƠNG ???
Thiệt tình không hiểu nên em hỏi
Đừng giận sao NT ngu thế !!!! huynh PT mến,
Phần 2 , 3 câu đầu buồn quá đi thôi.
Câu 4; Anh trong lòng mà em đâu hay
Câu này thiệt cũng khó hiểu.
Sao mà em ngu gì mà ngu dữ vậy ?? !!!
Gặp ví như là NT ,thì Nt chạy lại nhìn liền, cho bớt nhớ thương !!!
sao lặng lẽ âm thầm chi cho khổ thế anh ơi !!!
Anh đây nè.. em thấy chưa…. em biết chưa
vì có thể
Em ở phương xa, vẫn đợi chờ !!! và nhớ mong da diết !!!!
Nguyễn Tuyết thật giỏi đùa, bao giờ cũng gây cười được để tạo niềm vui cho người khác. Không hiểu tức là hiểu rồi,đúng không? Người ta thường nói ” Phụ nữ ưa nói ngược “: bảo có là không nói không là có ,cứ suy ra thì ai dám cho rằng Nguyễn Tuyết ” ngu ” như tự nhận đâu.NT ơi, Thơ đôi khi đọc qua khó nhận ra hết ẩn ý trong thơ, người thơ viết 1 bài thơ thường hay che giấu cả ý lẫn dùng từ, tạo đa nghĩa để người đọc suy ngẫm…
* Đứng giữa quê mà nhớ cố hương -Nếu bình thản với quê hương trước mặt,không mất còn, mờ ảo, cứ thực tế mà nhìn thì người thơ đâu có buồn đau ray rứt nữa… (cố hương chỉ là quá khứ của tâm hồn và tưởng tượng của thơ ) .
* Anh trong lòng mà em đâu hay – Hình bóng người ấy ( đã bước vào và nằm gọn trong tim em rồi ) tại em vô tình không hay biết thôi,còn phải gọi đâu xa . Câu nầy nói chung cho ai đang có tình yêu và qua con mắt, hoặc tiếng lòng của người thơ mà thoát ra, chứ không ám chỉ vào mục tiêu cụ thể nào. NT đừng nhằm vào ai mà chọc ghẹo khiến PT dễ bị vạ lây và cứ tưởng tượng làm thơ không ai đọc được,hiểu lầm…thì PT không thanh minh thanh nga đâu nghe .
À Á…. đúng là dưới con mắt của nhà thơ…. nó trừu tượng quá hay !!! NT rất cám ơn huynh đã giải thích…..nhà thơ và nhạc sĩ là những người giàu tưởng tượng…. lúc buồn nhả thơ….. hay viết nhạc….người đọc phải đồng cãm mới hiểu được hết ý nghĩa của nó …..NT thành thật xin lỗi và xin lỗi….huynh giải thích hay quá…. NT cám ơn 1 lần nữa nhe. NT Snow. chúc huynh vui vui vui !
Anh Phong Tâm quí mến,
Cho HH được góp vui ít vần thơ với anh nha
Theo điệu hát đong đưa lá múa
Người có về không hỡi cố nhân
Trên trời xanh đàn chim én lượn
Trăng trắng màu mây biếng lững lờ
Mưa có về không hỡi gió ơi
Chim đã hót vang trời rồi đó
Đừng đến nhé hỡi làn mây xám
Để lòng em luôn mãi có anh!
Chân thành cám ơn Huỳnh Hương viết tiếp “góp vui” bằng những câu thơ, mà thật ra thơ chứa đầy tình cảm nồng nàn thắm thiết, an ủi vỗ về… có lẽ ấm áp còn hơn vui. PT cũng xin góp phần cầu mong” cố nhân sẽ về gặp lại cố nhân” và trời hãy quang mây ” Để lòng em luôn mãi có anh “. Mong vậy thay!
Rồi sẽ có một ngày không xa đó
“Cố nhân về sẽ gặp lại cố nhân”
Sau cơn mưa trời lại quang, mây đãng
Hai cuộc đời rồi lại sẽ bên nhau!!!
….
Ngẫu hứng một tí nha anh Phong Tâm
Huỳnh Hương
Đứng giữa quê mà nhớ cố hương
Chiều quê không nắng, khói không vương
Sông quê lặng lẽ, con thuyền nhỏ
Đỗ bến, hay trôi mãi xa nguồn ….
Cảm ơn anh Phong Tâm đã cho tôi được giây phút êm dịu của tâm hồn. Đây là cái quí nhất nó đem lại cho con người sức khỏe về thể chất cũng như về tâm hồn.
@ Chúc mừng Huỳnh đạt mọi điều mong ước… trong tương lai.
@ LE THANH MINH kính mến,PT xin được đứng cạnh bên “bạn”, cùng ngâm nga những câu thơ dịu nhẹ từ
nguồn cảm xúc của “bạn” phát ra… giữa một không gian yên tĩnh.
Bài thơ nầy ngắn.
Đọc qua thấy hay, thấy gần.
Đọc lại thấy hay lắm.
Mấy ngày sau thấy nhớ nhớ các câu thơ.
Nguy !
Chắc là sẽ ghiền ! ! !