Kính thưa quý thầy cô
Thưa các bạn CHS của trường
Trang web này là bộ mới của trang tongphuochiep71.com do một nhóm CHS của trường thực hiện từ năm 2009. Thời gian qua, bản tin cũng đã làm được một số việc có ích như kết nối liên hệ các thế hệ cựu học sinh trong và ngoài nước với nhau, tìm được những bạn bè mà từ lâu không liên lạc được, giúp các bạn có nơi chia sẻ kinh nghiệm sống, giải trí, tìm được những kỷ niệm thân thương của một thời học dưới mái trường.
Đến nay, nhu cầu thông tin đa dạng, đối tượng bạn đọc cần rộng mở, buộc lòng chúng tôi phải nâng cấp bản tin được chuyên nghiệp hơn, hình thức phải bắt mắt hơn.
Với trang này, những chuyên mục cũ của trang 71.com gần như được giữ lại hết, có thêm mục truyện ngắn để giới thiệu những sáng tác mới ; mục “du lịch hàm thụ” để mọi người được giới thiệu chuyến đi du lịch kỳ thú của mình hồi năm xưa để độc giả được biết thêm những cái hay lạ ở một vùng đất khác.
Vẫn theo tôn chỉ ban đầu là “Mong được các bậc đàn anh, các em từng sống dưới mái trường đóng góp, chia sẻ để trang tin này được phong phú hơn, có ý nghĩa hơn”. Khái niệm TH Tống Phước Hiệp là bao gồm cả Collège de Vinh Long rồi Nguyễn Thông, Trường cấp 3 thị xã , Trường TH Lưu Văn Liệt ngày nay. Lần này chúng tôi được giao toàn quyền để đảm bảo lời hứa này của anh Trương Tường Minh, người sáng lập trang 71.com.
Xin chân thành cám ơn các bạn thời gian qua đã đóng góp tư liệu, bài vở, tài chính cho trang 71.com và giờ đây vẫn tiếp tục ủng hộ cho trang tongphuochiep-vinhlong.com này.
Bài vở và ý kiến đóng góp, xin các bạn vui lòng email về : [email protected] hoặc [email protected]
Thành thật cám ơn.
Lương Minh
Bốn khổ thơ, rất êm đềm mát rượi, kể hết cuộc trú chân, người đi đến âm thầm, rồi ngang qua cũng thế.
Hôm trước có bài thơ anh viết phản hồi cho anh Phú Thạnh, bài hay lắm, tôi viết tiếp dưới bài của anh cũng là khổ thơ ngắn, nhưng tôi quên xem Tên- Thư điện tử, vì không hiện mà lãng trí ấn phản hồi mất tiêu. Nhưng mà hên, nếu đưa lên thành công thì mình ăn ngũ không yên rồi. kính anh
Cái gì qua được thì cho nó qua đi Trương Mẫn ơi, ngồi moi óc để tức giận càng khổ thân, nhiều chuyện cần quên cũng nên quên, đôi khi vậy mà hay “thoát được cõi u mê”. Tôi rất phục những người có tâm hồn ung dung tự tại, mà chính mình chưa đi được tới đó, khiến lòng cứ mãi vẩn đục!
Nói về nhiều ngôi nhà
Chỉ có một của ta.
Nhà ta là chỗ nương tựa cuối cuộc đời phải không, NHA ?
Có một ngôi nhà hồng
Đủ Lễ Nghĩa Trí Tín
Cơn cuồng nộ xoáy qua
Bất cứ ngôi nhà nào
Tâm yên đều bình dị
Sóng gió tại lòng ta
Từ một ảo vọng sống với lăng kính toàn màu hồng thời tuổi trẻ….qua thời gian gọt giũa ta nhìn lại chính ta !?!
Cho tất cả , bỏ qua tất cả……để được cũng nhiều ấy nhỉ? – TÌNH BẠN vĩnh hằng……..đúng không NT Phong Tâm?
Chính bản thân cũng giống như ngôi nhà, có cần mẫn gột rửa, chăm chút thì được lâu bền, sáng trong, đúng không Linh Thy?
NT thấy bài thơ tưạ ” Nhà” hay quá , thế thi NT xin phép tiếp nhe ” Cưả”.. hi hi.
(xin mời đọc trang bên)
Huynh đọc bài thơ CỬA của Nguyễn Tuyết gợi cho huynh rất nhiều ý, tiếc rằng đang bận rộn vận động lối xóm làm con đường dọc bờ sông trước nhà, mình là chủ lực , cáng đáng và đang làm nên chưa lắng để tiếp ý NT.
Hồng Băng: ” Thi sĩ cũng là tu sĩ “? Đúng quá đi chứ bạn, câu nầy cần nằm lòng cho những ai có chút hồn thơ trong người. Đã là khách thơ, ít ra cũng tập cho mình có hạnh bồ đề?