Có thể : thơ Phong Tâm
Tôi thấy tôi đang đứng bên hiên nhà anh Phong Tâm, một trưa yên ắng. Có con chim chìa vôi hót thiết tha bên ngoài vườn bưởi. Anh đang đứng, ngắm nghía mấy giò phong lan, hoa đẹp như đang thì thầm với anh một điều gì đó. Anh nheo mắt nhìn tôi, mĩm cười rồi …biến mất. Ngơ ngác tôi nhìn quanh, chợt gặp bài thơ nầy trên vách, tôi chộp lẹ, phóng nhanh ra cổng, còn nghe tiếng cười khúc khắc của anh ở sau lưng. Xin trình với các bạn để làm bằng chứng. (DT)
Có thể
Nếu một ngày bất chợt
Tìm không thấy bóng tôi
Người ơi, xin đừng hỏi
Hãy quay về đi thôi.
Những gì không đến có
Từ có trở về không
Cuộc đời chẳng chi lạ
Điều bất biến đừng mong.
Coi như là bọt nước
Tự nổi rồi tự chìm
Tan theo dòng chảy xiết
Mờ tăm cá bóng chim.
Hãy tìm về bến cũ
Thuyền xưa vẫn đợi người
Bình minh yên thắm lại
Quên đi, lần ra khơi.
Phong Tâm
Không Thể
Có thể hay không thể
Em không chịu đâu nè !
Đừng nên có thể nha
Không thể và không thể
Em chẳng chấp nhận đâu
Có thể tồn tại mãi
Vĩnh cưũ ỏ nhân gian
Em muốn vậy đó mà
Không cho anh có thể
Tìm không thấy bóng anh
Em buồn lắm biết không
Không thể em không thể
Chấp nhận cái hư không
Chấp nhận cái vô thường
Em chỉ cần hiện hưũ
Trường tồn mãi trên đời
Đi đi , về có nhau
Không cô đơn quạnh quẻ
Ấm áp mãi ngàn năm
Cho đến ngày tận thế
Ngày ấy chưa có đến
Nên có thể không thể
Chẳng gì phải lo âu
Cái đến ắt phải đến
Thoải mái và vô tư
Trong niềm vui mãn nguyện
Với nụ cười thanh thản
Ném cái buồn xa tít
Không cần nghỉ ngợi nhiều
Anh em giữ điều vui
Sao lại không có thể
Hi HI và ha ha !!!???
bài thơ này hay ở câu cuối, rất mới chưa có trên thi đàn : Hi hi và ha ha
Đồng ý với Lương Minh.Bài thơ Nguyễn Tuyết rất hay, tuyệt lại ở câu cuối! Trong khi em nó cười mà huynh muốn khóc. Đừng hại huynh yếu đuối hơn phụ nữ… xí lắm nghen Tuyết!
Buồn man mác với “Có thể”, rồi chợt vui vui khi”Không thể”, cảm phục NT! Dám thi đua với Đại sư huynh đỉnh đạt, nghiêm túc,sâu lắng, hiền hoà; NT năng động, sáng tạo, vô tư dễ thương vì đâu! Bài thơ của hai anh, em hấp dẫn từ đầu cuối, câu cuối của NT khoái thiệt.
Rất cảm ơn hai anh em nhà ta!
Đồng môn ” Hắc xì dầu – cà phê ” mới độc đáo vậy đó, YAMAHA ơi! Cám ơn ha. Hahaha!
Tuyết ý à ! đọc hết bài thơ T , ngth tui hỏng hiểu gì hết , cái gì mà có thể , và khg có thể , có mà khg , khg mà có hihi