LẦU TRỐNG CHÙA SẮC TỨ KHẢI ĐOAN
Một lần nọ về chùa Phước Tường nghỉ trong dịp đại lễ, tôi nghe hồi trống Bát Nhã của vị hòa thượng, tôi thấy đôi tay già gầy guộc nhưng rất điêu luyện của thầy; ba hồi trống bát nhã kéo dài khi dồn dập như tiếng vó ngựa từ xa, khi chậm rãi ầm ì như sấm nổ. Tan lễ tôi tìm thầy xin học đánh trống bát nhã, nhưng rồi chưa đạt, giờ xuất gia, tôi vẫn còn thích đánh trống này . Nay đọc bài thơ lầu trống chùa sắc tứ Khải Đoan nên sinh lòng muốn họa . ( Thich Thiện Thảo)
LẦU TRỐNG CHÙA SẮC TỨ KHẢI ĐOAN
Chiều xuống lặng thinh làn gió lạnh
Im lìm lầu vắng ngắm mưa rơi
Bao giờ trống nổi hồi Bát Nhã
Vạn vạn tim rung dạ ngời ngời
Khách đứng lại ngồi bên trụ gỗ
Mưa chiều mùa hạ ướt chân đi
Có phải thiền môn là bến đỗ
Lá đâu rơi rụng dưới chân người
Trần Hưng
Chiều 17/7/2024
LẦU TRỐNG KHẢI ĐOAN
Nhịp lớn từ đâu vang tiếng thùng
Ba hồi bảy khắc túng tùng tung
Khi khoan chậm nhịp như tan trận
Lúc nhặt khua nhanh thể loạn hùng
Du khách đứng trông lòng rúng động
Thập phương nhìn thấy dạ còn rung
Khải đoan sắc tứ kia lầu trống
Mái ngói âm vang xa tận cùng
18_07_2024
Thiện Thảo