Cứ Bước Mà Đi của Huỳnh tâm Hoài
Đây là bài thơ mang nhiều trăn trở trong kiếp nhân sinh! Hướng về ráng đỏ hoàng hôn với nụ cười gắng gượng.. bởi chút tiếc nuối, đau đời…Thế nhưng, không dừng lại ở đó. Hãy nghe: “Ta ráng ru ta buông sầu khổ/ Nhẹ gánh hồng trần, dong ruỗi thôi”. Một cái nhìn của bậc tri thiên mệnh, một nét lạc quan bên nẽo Đi Về.
“Cố bước mà đi đo nhật nguyệt
” Buồn hay vui cũng một ngày thôi!”
Hai câu kết đẹp! Cố Bước, cái tận hiến, mầm sinh vẫn còn trỗ nụ, ngời sắc xanh..(H.B)
CỨ BƯỚC MÀ ĐI
Chiều nay lá rụng chi nhiều quá
Cho hồn chia nát cánh mây trôi
Chim nhạn về đâu…dường mõi cánh
Thả theo giọt nắng mé chân trời
Như cánh chim… đời ta đã mõi
Ráng cười một chút để lòng nguôi
Đời chẳng lường khi đêm nguyệt khuất
Mở mắt hừng đông sáng nhìn trời
Ừ…..thêm ngày nữa tim còn đập
Thì cứ cười đi ngẩng mặt vui
Hào khí có tàn theo năm tháng
Dóc cao già yếu sức thả lơi
Ta ráng ru ta buông sầu khổ
Nhẹ gánh hồng trần…dong rủi thôi
Sinh ly, tử biệt đời tục lụy
Ai biết được đâu…mệnh số trời
Cứ bước mà đi đo nhật nguyệt
Buồn hay vui cũng một ngày thôi
Huỳnh Tâm Hoài
CÁM ƠN BẠN HB ĐÃ CHI SẼ …CÁI NHÌN RẤT THẤU TÂM CANG CỦA TÁC GIÃ BẢI THƠ…CHÚC BẠN LUÔN AN LẠC TRONG CUỘC SỐNG ….
Dạ sư huynh HTH, em cũng cảm nhận như vậy đấy.
Nhịp tim còn đập cùng hơi thở
Chân cứ bước đi với nụ cười .
chúc em vui vẻ và lạc quan với đời sống đang có nhiều hạnh phúc….
Bài thơ dạt dào cảm xúc, trăn trở về vòng sinh tử của một kiếp người. Bên cạnh niềm ưu tư đó là cái nhìn rất lạc quan về sự an bài của tạo hóa. “Ừ…thêm ngày nữa tim còn đập/ Thì cứ cười đi ngẩng mặt vui”… Vậy nhé anh Huỳnh Tâm Hoài! Chúc anh luôn an vui, nhiều sức khỏe…
cám ơn My Nguyên nhiều…
Ngửa mặt nhìn trời, mây vẫn thấp
Gót đời chạm đất, bước còn xa…
không biết anh thì sao..?chứ tôi thì thấy không còn xa lắm đâu anh ơi….đời quá vô thường… không biết ngày mai ra sao.Chúc anh luôn vui vẻ…
Anh Hoài ơi, ở tuổi mình chỉ biết an ủi nhau thôi. Sáng ra thấy bình yên là đủ rồi! Chúc anh thật khỏe.
CÁM ƠN ANH NHIỀU…CHÚC ANH LUÔN KHOẺ