Gợi nhớ Thu xưa của Hoài Thương
Mùa thu của Hoài Thương không phải là thu vàng với nắng đẹp với những chiếc lá xào xạc dưới từng bước chân đi mà là mùa thu với sương mù bao phủ, ướt át vì mưa tuôn nên gợi lại cho tác giả nỗi buồn, nỗi nhớ nhung về dĩ vãng xa xôi của một thuở nào. Dù đã trải qua biết bao lần lá vàng rơi nhưng nỗi buồn vẫn canh cánh mãi bên lòng.
LTHK
Gợi Nhớ Thu Xưa.
Ai đem những đám mây mù
Về cho gợi nhớ mùa thu thêm buồn
Nhìn qua những giọt mưa tuôn
Tâm hồn thầm đếm sầu vương trong lòng
Gió lùa lay nhẹ bên song
Làm bao xác lá theo dòng cuốn trôi
Chợt nghe thổn thức bồi hồi
Nhớ về dĩ vảng xa xôi thuở nào
Hạt rơi đã thấm lòng đau
Từ khi giũ bỏ biết bao cơn sầu
Bao mùa thu đã qua mau
Tâm hồn cứ mãi xôn xao bên lòng.
Cali ngày 10/10/2017.
Hoài Thương.
MƯA CUỐI THU
Sáng nay trời phủ mây mù
Mưa đem nước tưới cho thu thêm buồn
Bên song nhìn ngắm giọt tuôn
Giọt sầu mưa rớt giọt vương trong lòng
Chừng như mưa hiểu bên song
Có người ngóng đợi giọt lòng buồn trôi
Tâm tư luống những bồi hồi
Chuyện ngày xưa đó xa xôi thuở nào
Tiếng mưa rỉ rả lòng đau
Hoàng lan rơi rụng biết bao nổi sầu
Thu ơi xin hãy qua mau
Cho ta thôi hết xôn xao cõi lòng
Phan Lương
24/10/2017
( Xin góp tí vui cùng Hoài Thương muội muội)
Thơ mùa thu của Hoài Thương bao giờ cũng nhẹ nhàng, bay bổng; vấn vương nỗi nhớ quê nhà…
Mưa thu gợi nhớ dạt dào
Tình xưa còn đó ngọt ngào dịu êm
Dường như có ánh trăng lên
Quê hương thấp thoáng về bên vườn nhà.
Lại một bài thơ về mùa thu thơ mộng. Mùa thu đẹp có khí hậu mát mẻ nhưng hơi buồn và mang đến nhiều kỹ niệm. Mỗi người đón thu với tâm trạng khác nhau, Hoài Thương với tâm trạng như hai câu thơ cuối:
Bao mùa thu đã qua mau
Tâm hồn cứ mãi xôn xao bên lòng.
Mùa thu thì trôi qua mau, nhưng lòng người không dễ qua nhanh, vẫn còn lưu luyến thế mới gọi là tình cảm của con người.
Thu ơi! Đừng vội qua mau
Đẻ còn hy vọng của màu yêu thương
Người đi, người ở vấn vương
Hẹn rằng thu đến tìm đường thăm nhau
Dạ sư tỉ Phan Lương , lúc nào sư tỉ cũng hiểu tâm trạng đệ, hiểu tất cả những gì mùa thu đang lẫn quẩn đâu đây…
Cuối cùng thì Mưa Mùa Thu cũng họa cùng muội muội, thật hay, thật lai láng ý tưởng và thật đúng với tâm trạng Mưa Thu. Cảm ơn sư tỉ thiệt nhiều .
Chào sư tỉ My Nguyen , em thì lúc nào cũng muốn cho mùa thu đang đồng hành thật dịu dàng, nhẹ nhàng và cộng thêm chút vấn vương trong tâm hồn chưa kết thúc được. Cảm ơn sư tỉ đã họa cùng bốn câu đầy yếu nghĩa.
Huynh Võ Châu Phương thân mến, HT nhớ kg lầm là bài viết nào của HT đều được huynh ghé mắt và kg quên họa cùng vài câu nhẹ nhàng, bóng bẩy . Hoài Thương vô cùng cảm đông trước cử chỉ này, nhất là một người yêu thi họa như huynh, một lần nữa xin cảm ơn huynh VCP thật nhiều , HT cũng mong một ngày đẹp trời nào đó chúng ta cùng hội ngộ , thân mến .
Cảnh vật thu Nam California, nơi Hoài Thu ở, không rõ nét, nhưng hồn thu trong lòng Hoài Thương luôn xôn xao, thổn thức, chỉ một cơn mưa gợi nhớ là có những dòng thơ nhẹ nhàng,dạt dào.
Mùa Thu bao giờ cũng luộn là đề tài cảm hứng cho thi nhân và Hoài Thương cũng không ngoại lệ .Bài thơ em rất hay ,nhẹ nhàng , mang nổi niềm Thu trong lòng ,xôn xao lưu luyến nhớ về Thu . . .
Hai câu cuối này” độc” nhé , Hoài Thương ,,,,
‘Bao mùa thu đã đi qua
Tâm hồn cứ mãi xôn xao bên lòng ,,”
Hoành Châu (Gia đình C )
Nhìn trời không một bóng mây
Mà sao mưa cứ rơi đầy áo tôi
Giờ thì tôi hiểu ra rồi
Thu vừa len lén đến ngồi bên tôi …
Huynh NHA kính mến , mấy ngày qua em bận đi ngao du nhiều tiểu bang, nên em chận phản hồi, vô cùng có lỗi …
Em cảm ơn chị Lài, đúng đó chị, mùa thu là thế đấy chị ơi …
Dạ chị H. Châu, em nghĩ sao thì em viết vậy thôi chị ơi, cảm ơn chị .
Ôi,4 câu thơ của chị thật êm đềm và dịu dàng quá chị Ngọc Diệp ơi.