Cảm nhận sau khi đọc Trang nhà Đất Vĩnh.

Ngày đăng: 5/09/2017 11:20:17 Chiều/ ý kiến phản hồi (16)

Có 45 tác giả thơ,  hơn 60 tác giả văn xuôi, trong đó có độ 10 tác giả vừa thơ vừa văn xuôi của hơn 130 bài viết trong Trang nhà đất Vĩnh mà đông đảo thành viên, cộng tác viên của trang nhà vừa được nhận từ 2 buổi Cà phê ra mắt Tập san ở Sài Gòn và ở Vĩnh Long cuối tháng 8/2017 vừa qua.

Tôi đã đọc Trang nhà đất Vĩnh (TNĐV) suốt mấy ngày, hết việc trông cháu, hết việc họp mặt bạn bè, là vớ sách đọc, mắt kém, vẫn cố đọc xong, vì sức hấp dẫn của nó, và xin có vài cảm nhận như sau:

Đọc  TNĐV, ta thấy trước tiên là: đề tài đa dạng, phong phú, phản ánh nhiều góc cạnh, lĩnh vực, nhiều mặt của cuộc sống, phản ánh nhiều trạng thái cảm xúc, tâm tư tình cảm, những vui buồn trăn trở nhớ thương của quý thầy cô, của những cây bút thân hữu chuyên nghiệp của trang nhà, của học trò – cao niên trường Tống.

Đọc  TNĐV, ta nhớ lại  hình ảnh, lịch sử ngôi trường xưa giờ chỉ còn trong ký ức: hình bìa sau tập san (tiếc rằng hình ảnh hơi ít ỏi), Lược sử bổ sung Trường Tống của Nguyễn Hoàng Trung…

Bàng bạc trong những trang viết, chiếm một lượng khá lớn trong tập sách, là nỗi nhớ thương về  thầy cô mẫu mực đáng kính xưa, là hoài niệm tiếc nhớ một thời không bao giờ tìm lại được, là không khí vui nhộn, sinh động, thậm chí tếu táo, phá phách của “ thành phần thứ ba”  sau quỷ và ma, là hoạt động trường lớp phấn trắng bảng đen quen thuộc, mà nếu không có những bài viết này, ta không thể nào nhớ hết kỷ niệm của một thời đã xa: Tâm tình Tống Phước Hiệp – thầy Đinh Văn Thạnh, Những nụ cười còn ở lại – thầy Đoàn Xuân Kiên, Hồi ức về thầy cô trường Tống – La Thị Hiền, Nhớ thầy cô xưa – Kiều Trinh, Con kiến và thầy tôi – Anh Tú, Thăm thầy Nguyễn Bá Nguyên – Đặng Huệ, Vĩnh Long mến thương của tôi– Nguyễn Văn Lần, Dư âm Tống Phước Hiệp – Thiên Diệu Hương, Học thầy giúp đỡ người nghèo – Kiều Oanh, Chuyện cũ Gia đình C – Nguyễn Thành Công, Nhớ về thầy Dương Tấn Đệ – Võ Văn Chín, Nhớ về thầy dạy toán – Diệp Bích Ngọc, Quãng đời nhà giáo – Hoa Đăng, Tình bạn bao la – Nguyễn Phú Thạnh, Chuyện bây giờ mới kể –  My Nguyên, Ký ức tuổi thơ – Neang Phi Rom, Tháng ngày qua – Nguyễn Gương, Những ngày dạy học ở quê nhà – Phương Nga, Cánh bướm hoa phượng – Phan Lương, Những người bạn hồi đệ ngũ – Nguyễn Hoàng Long, Tai nạn đáng yêu – Huỳnh Ngọc Châu, …( còn nhiều, tôi đành lược trích )

Đọc TNĐV, ta cảm nhận được tình cảm cô trò thiết tha chung thủy, mãi nhớ về nhau, là duyên hạnh ngộ bất ngờ sau gần nửa thế kỷ lạc mất nhau, khoảng cách thời gian và không gian xa vời vợi: Ngộ cố nhân –  Cô Ngọc Điệp, Mười thương Cô giáo – Ánh Tuyết, Xuân – Nguyễn Thị Hạnh, Mãi là nhịp cầu yêu thương – Đức Tính, …

Nhiều bài viết trong Tập san còn cho thấy  nhân duyên hội ngộ trên trang nhà, đến với trang Tống rồi thì thương yêu gắn bó còn hơn là anh em: Chuyện viết lách – Một Lúa, Nhớ lại – Trương Phú, Vô trang nhà cơm chiều quên nấu – Như Thùy, Dạy bạn làm thơ – Phương Mai, …

Đọc Trang nhà Đất Vĩnh, ta còn được đi sâu, tìm hiểu thêm, bổ sung kiến thức về nhiều lĩnh vực khác qua các bài nghiên cứu công phu, nhớ lại những sinh hoạt, tập tục dân dã làng mạc xa xưa: Ông Địa của tôi – Bà Thân Thị Khánh – cây bút lớn tuổi nhất của trang nhà – , Mùa Xuân trong thơ thiền – Thầy Nguyễn Vĩnh Thượng, Về nguồn gốc địa danh Đà Lạt – Thân Trọng Sơn, Đám tiệc làng tôi – Nguyễn Hoàng Hưng, Vườn hoa mùa Xuân trên sân thượng – Thân thị Như Lai, Nhớ Tết xưa – Thu Cúc, Ông đồ và thư pháp – Lương Minh, Xứ gốm đen – Lâm Chiêu Đồng,  Ai bảo chăn trâu là khổ – Võ Hiệp,  Xe ngựa miền sơn cước – Phù Sa Lộc, Ấm trà thiền – Phổ Tâm,…

Đọc TNĐV, người đọc còn cảm nhận được nỗi niềm đau đáu nhớ thương quê cha đất mẹ, là nỗi hoài vọng cố hương, là tâm tình người xa xứ, tấm lòng của người con hướng tới đấng sanh thành, nhớ về họ hàng thân tộc: Mẹ tôi và quê ngoại – Cô Lê Thân Hồng Khanh, Ngày Xuân nhớ quê – Bs Lê Thị Bích, Đi chùa tạm trú – Thân Thị Vân Hà, Dì Thanh – Lương Nguyệt Hồng, Xuồng xưa – Anh Tú, Nghiệp thư đồ – Hoa Nghiêm, Xuân vọng cố hương – Hoài Thương,  Chiều thăm má – Ánh Tuyết, Chỉ còn là kỷ niệm – Yên Dạ Thảo, Nhớ mẹ – Nhiêu Xẩm, Trăng ly hương – Loan Anh, …

Viết tản mạn, viết tự do theo suy nghĩ của riêng mình cũng là nét độc đáo riêng của nhiều cây bút cá tính: Tếu táo tuổi sáu mươi – Dương Phú Lộc, Chủ quán café EVA Kon Tum – Nguyễn Khắc Minh, Hoàng Hoa café ở Ngãi Giao – Tú Yên, Phép lạ của tiếng cười – Trà Lũ; Cỏ hoa – Lưu Thu Hà, Muốn được già – Võ Thị Lài,…

Sau cùng, ta có thể thấy mảng thơ truyện thiên về tình cảm, những trạng thái cảm xúc sâu lắng đủ cung bậc, nhất là tình yêu, tình yêu đôi lứa, cứ dàn trải miên man trong Tập san, làm say đắm bao tâm hồn độc giả: Ngưỡng cửa tình yêu – Thầy Nguyễn Văn Chương dịch từ tác phẩm The Broken Wings , Thoáng lặng, Hạt sinh tồn – Phong Tâm, Rất đỗi tình cờ – Phạm Tương Như, Nắm tay em, Con tàu mùa Xuân – Cô Trầm Hương, Nếu em tàng hình – Phạm Đức Mạnh,  Mưa nửa đêm – Hoa Đăng, Ba bài thơ Haiku – Hồng Băng, Em sang sông về – Quách Đào; Mộng tình – Phan Lương, Nhớ mùa trăng xưa – Thu Nguyệt, Tình yêu mùa thu – Nguyễn Gương, Bên đời  và Đoản khúc tình của Lý Hương –  Chiều Sa Pa – Phú Thạnh, Em vẫn nhớ,  Đón Đông – Hoành Châu, Hoa trong gương, trăng đáy nước – Võ Thanh Thủy, Như lá diêu bông – Võ ngọc Thử, Mưa qua phố núi – My Nguyên, Dặn dò – Nhật Lệ, Gửi lòng qua mấy bến sông – Phan Văn Quang, … ( còn nhiều )

Tóm lại,đọc Trang nhà Đất Vĩnh, tôi có mấy dòng cảm nhận tản mạn như cái nhìn khái quát về Tập san, mong nay mai sẽ được đọc thêm những bài viết chuyên sâu của các tác giả trang nhà, mong lắm.

Nguyễn Thị Hạnh

0 trn long 22H1

Có 16 bình luận về Cảm nhận sau khi đọc Trang nhà Đất Vĩnh.

  1. Một cảm nhận thật đầy đủ và tỉ mỉ của Hạnh sau khi đọc xong cuốn đặc san “Trang nhà đất Vĩnh” khiến những người chưa được đọc cũng thấy phần nào nội dung của cuốn sách. Cám ơn em Hạnh đã hết lòng với trang nhà và qua bài cảm nhận, cô cũng nhận ra được một chút gì hãnh diện của em về công trình chung của tất cả chúng ta, những người hằng quan tâm và tha thiết với trang nhà. Hãy tiếp tục chung tay đóng góp để trang nhà càng ngày càng tiến triển thêm.

    • Nguyễn Thị Hạnh nói:

      Em cảm ơn cô Hồng Khanh – lúc nào cũng động viên nhau chăm sóc trang nhà.

      Chị vui thích khi được em Phan Lương và Lài đồng cảm, ui 2 cô em tri kỷ, tri âm.

  2. Phan Lương nói:

    Ôi  Chị Hạnh yêu dấu !

    Điều cảm nhận của chị sau khi đọc T N ĐV không chỉ bằng sự yêu thích mà còn bằng tất cả những tình cảm đặc biệt chị dành cho các  tác giả , là quí thầy , cô trường Tống , là bạn bè thân hữu cùng học chung trường Tống hay cùng sinh hoạt chung trên trang nhà

    Điều cảm nhận của chị đã nói thay cho rất nhiều người, trong đó có em. Em thật sự không biết diễn đạt cảm xúc của mình như thế nào cho mọi người hiểu là em rất vui , vui lắm khi lần thứ hai  bắt gặp tên và bài của mình đã được đăng trong tập san Xuân và giờ là tập san T N Đ V

    Cầm quyển đặc san T N Đ V trong tay , cảm giác cứ như là trong mơ.

    Em rất biết ơn cô Hoa Đăng đã đưa em đến với Trang nhà.

    Em rất biết ơn tất cả các anh chị , các Thầy Cô , trong nước hay ngoài nước của Trang nhà  , đón nhận và dành cho em những tình cảm đặc biệt mà em trân quí

    Em rất biết ơn anh Hoàng Hưng đã dành tặng em món quà quí báu T N Đ V

    Em xin cám ơn mọi người vì tất cả

  3. VÕ THI LÀI nói:

    Chị Hạnh SG thân mến ! Em cũng có suy nghĩ như chị khi đọc Trang Nhà Đất Vĩnh, mỗi ngày rổi  rảnh là mang sách ra đọc. Vậy là 2 chị em mình cùng đồng cảm với nhau , cám ơn anh Lương Minh chị PhiRom đã tạo cho chúng em một niềm vui nho nhỏ lúc tuổi xế chiều .

  4. Nguyễn Hoàng Long nói:

    Một công trình nghiên cứu đồ sộ. Bái phục, bái phục.

    • Nguyễn Thị Hạnh nói:

      Hai ông Hoàng này chọc tui nhen. Tui có bài cảm nhận 3 ông Hoàng của trang nhà mà còn giấu,  chờ thuận tiện mới  ” post “, đố ông Hoàng còn lại là ai?

  5. Hoàng Hưng nói:

    Hoàng Hưng cũng có bài trong quyển sách nữa hả chị 11.

  6. Trầm Hương Ptt. nói:

    Bài viết của Hạnh thật tỉ mỉ , cho thấy em đọc rất kỷ từng bài , đọc với tất cả sự thương yêu gửi về từng người viết..Cô đang chờ đọc thêm những bài viết khác của Hạnh đây .

  7. Nguyễn Thị Bé (Xuân Hiệp) nói:

    Đọc Trang nhà đất Vĩnh em cũng đồng cảm với chị Hạnh mặc dù rất bận chăm sóc chị của em nhưng em tranh thủ đọc từng bài để cảm nhận tình cảm của bạn bè và nhất là các thầy cô luôn nhớ về mái trường xưa có những thân hữu của mình dù đang sinh sống ở đâu cũng nhớ về quê hương của mình.

  8. Phong Tâm nói:

    Cứ thấy Nguyễn Thị Hạnh là tôi an tâm tin tưởng gởi con gái nhờ “giữ dùm”, giống như thấy bài viết của cô giáo Hạnh chưa đọc đã tin rồi. thiệt mà!

    • Nguyễn Thị Hạnh nói:

      Một nhà thơ gạo cội góp lời khen

      Một cô em miệt Xuân Hiệp đồng điệu.

      Xin cảm ơn huynh Phong Tâm và  Nguyễn Thị Bé thiệt nhiều.

  9. Diệp Bích Ngọc nói:

    Chị Hạnh thương mến ! Bài viết của chị thật hay từng chi tiết ,em cũng đồng cảm với chị khi được cầm sách trên tay sách dày vừa đẹp đọc say mê bao tâm tình mọi người luôn về mái trường thân yêu .Sách TNĐV cho thấy ngôi nhà chung thật ấm áp thân thương có thầy ,cô cùng trò chung tay góp cho trang nhà ngày vững mạnh .

  10. Bài chị chị viết rất ngắn gọn nhưng nhiều tình tiết, phải bỏ thời gian đọc và cái nhìn bao quát mới viết ra hay như thế nầy. Cảm ơn chị.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác