Mộ

Ngày đăng: 21/10/2013 04:03:35 Chiều/ ý kiến phản hồi (7)

Khó mà bắt được ý của thiền sư tại gia này. Với bài thơ Mộ người đọc thấy đâu đó cái có từ cái không tạo thành. Rồi thì kinh kệ, lòng không , cuộc đời xoay, sao mà chưa tỉnh? (SOS)

 

MỘ

Đất bằng chớp mắt đùn lên: Mộ
Thuyền không, đáy rỗng, quyển kinh nhòe
Ô hô vốn thế mà sao đã
Sợi tóc màu sương mắt đỏ hoe.

                    Hồng Băng

 

Có 7 bình luận về Mộ

  1. Phong Tâm nói:

    Mộ. ” Khai giác” về một đời người vốn ” vô minh ” mà nhà thơ Hồng Băng muốn gởi gắm tâm sự. PT xin bạn mình cho tiếp chút ý qua đoản khúc vừa bất chợt:

     

    CỎ

    Nước ngập tràn lên ròng xuống cạn

    Xuôi chèo mất lái trở về không

    Đạp qua ngọn cỏ vô hồn vẫn

    Rễ mọc bên trên gọi tấc lòng.

                             Phong Tâm

    • hongbang nói:

      Anh Phong Tâm kính,

        Bài thơ..ngon lành quá! Nước tràn rồi cạn. Mới xuôi chèo lại mất lái. Đúng là vô thường, là luân hồi..Câu kết tuyệt vời Đạp qua những khổ lụy đó để mọc rễ BÊN TRÊN. Bên Trên phải chăng là \Trung Đạo. Chẳng chấp CÓ, Xa luôn KHÔNG Chúc vui. HB

      • Phong Tâm nói:

        Hồng Băng thân,

         Bạn tận tường, sâu thẳm …quá! Phải gọi đây là ” tri kỷ ” ! Còn 1 điều nữa ” Chân đạp trên cỏ rồi cỏ sẽ mọc trên chân ” Hahaha!!!

  2. Quách Đào nói:

    Tặng Hồng Băng một đoạn kinh Viên Giác,

    KINH VIÊN GIÁC CHƯƠNG XIII, SAU CHƯƠNG HIỀN THIỆN THỦ,

     

    Lấy con mắt Phật nhìn Phật thì Phật là Phật,

    Lấy con mắt Phật nhìn chúng sanh thì chúng sanh là Phật.

    Lấy con mắt chúng sanh nhìn Phật thì Phật là chúng sanh,

    Lấy con mắt chúng sanh nhìn chúng sanh thì ra…ta bà thế giới!

    Thân ái,

    • Một Lúa nói:

      Chào các anh quý mến,

      Theo Lúa, “Lấy con mắt chúng sanh để nhìn chúng sanh”, được vậy đã là quá quý rồi.

      Một Lúa

  3. hongbang nói:

    Chào bạn Quách Đào,

    Cám ơn bạn đã cho tôi đọc đôi dòng trong kinh Viên Giác. Qua đó gợi tôi nhớ 1 dòng trong kinh Thủ Lăng Nghiêm. Kinh rằng: Tánh thấy và vật bị thấy vốn là tâm tánh nhiệm mầu-..

    Trong đạo Cao Đài có thuyết giảng:

                  Nhãn thị chủ Tâm

                   Lưỡng quang chủ tể….

    Qua đó thấy rằng Lấy con mắt nhìn đối tượng, là lấy Tâm nhìn. Mà Tâm thì – ngòai chơn tâm tuệ nhãn, còn vô số, nào bát thức tâm vương,51 tâm sở,bất tương ưng hành…và v.v….( Theo Duy thức học), rời Tâm vô trụ( Kim Cang). Tôi theo hòai mà không kịp, cũng bởi mình..phàm phu thôi!

    Riêng bài MỘ, tôi viết khi nhớ lại truyền thuyết về Đạt Ma Tổ Sư. Ngài qua sông bằng chiếc lá, quảy 1 chiếc hài, 1 chiếc còn ở huyệt mộ. Chiếc lá ấy, tôi ví như con thuyền bát nhã, không đáy( nên không chìm) đã từng đưa thầy trò Đường Tăng. Viết để rồi tự thấy mình..mắt còn đỏ hoe!

      Bắt tay bạn với tình thân. HB

  4. Phú Thạnh nói:

    Bạn HB thân mến,
    Đêm hôm qua, tui ngũ nằm mơ thấy có ông già lạ quắc, tóc bạc phơ , đâp vai tui dậy và đọc cho tui nghe mấy bài thơ gì kỳ cục lắm, tui không nhớ hết…Ổng lại hỏi tui có hiểu không ? …Tui lắc đầu ! Ổng biểu tui xuống Trà Vinh hỏi anh đấy…Tui loáng thoáng nhớ như vầy :
    Bài 1/
    Con kiến nhỏ
    Bỏ tay trò
    Thảm cỏ

    Bài 2/
    Đường về im lặng
    Ngón tay trỏ mặt trăng
    Quán

    Bài 3/
    Không khen,không chê
    Không phê, không phán
    Sáng

    ***Nhờ HB cứu bồ. Tui bó tay.Chừng nào lên SG nhắm cà phê với PĐM v/v “Đong đầy kỹ niệm” nhớ hú tui với nha ! . Chúc bạn luôn vui khỏe. Thân.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác