TRƯỚC SAU CỦA THU VÀNG
Với cảm nhận qua bài lục bát, nghe thấy được sự hoàn chỉnh từ nhịp điệu, dụng từ khá tự nhiên, gần gũi với miền sông xuôi, nước hiền, tình cảm dạt dào, yên ả… tưởng như có làn gió nhẹ lướt qua đồng cỏ xanh. Riêng, chỉ riêng thôi, xưa giờ chưa cảm được với thơ 6-8, kết bằng câu 6. Với bài nầy của TV, nếu kết thúc ở câu 8 cuối vẫn tròn trịa (PT).
TRƯỚC SAU
Trời chiều rón rén về đây
Đò kia vắng khách sóng đầy nhấp nhô
Trên bờ có chiếc lá khô
Có cơn gió thất thường
thồ đi xa
Ngồi yên ngắm cảnh người qua
Rồi thì rón rén nhớ và thương thương
Nhìn len lén một con đường
Đi từ đáy mắt má hường chân quê
Cỏ cây mọc sát bờ đê
Xem chừng rón rén bên lề chờ mong
Tiếng ru mẹ mất thật không
Sao đêm khó ngủ sao lòng bất an
Hiển nhiên rón rén thời gian
Tóc thời sợi bạc sợi vàng vọt rơi
Ngày còn bé mải mê chơi
Trải lòng là phút vui cười nhẹ bâng
Cảnh đồi mờ xám sau sân
Một bài thơ viết mấy lần
trước sau…
Có người ao ước
gì nào…?
Thuvang