Lan của Hồng Băng
Sau những ngày vắng bóng, khách đi chợ (thơ) lặng lẽ chờ…Thi sĩ Hồng Băng xuất hiện bằng một phong cách thơ cố hữu với giọng thơ dịu nhẹ, man mác hương thiền. Một cánh Lan xoè tim tím, lấp lánh sương, bay bổng như lạc vào thiên thai…Không vương giả, tất vương giả. Dẫu “Thiền Sư” cũng thoáng nhớ.. hương trần. Xin mượn câu thơ của thi sĩ Vũ Hoàng Chương để tìm chút nội cảm: ” Đan cánh gió kết bè mưa/ Đời trôi ra biển cũng đưa vào thiền”. (PT)
Lan
Nhè nhẹ đưa hương dìu dịu bay
Tơ nắng óng khẽ len lùa ấm đến
Run run thở cánh xòe tim tím
Long lanh mềm sương tràn. Thiên thai
Vương giả chi hoa. Vương giả hoa
Đài cát đâu gót nhỏ hiên tà
Bụi non rắt giêng hồng tơ sắc
Nghiêng nghiêng màu nắng vàng giọt sa
Khe khẽ thôi nhụy mềm cánh mỏng
Núi cao cao mù mắc giăng sương
Thong thả nhớ xưa mười lăm tuổi
Yêu bâng quơ vàng bướm sân trường
Khe khẽ thôi nhụy mềm cánh mỏng
Vương giả chi hoa- chút gió lưng đồi
Vương giả chi hoa. Nắng vàng ướp bóng
Nở cánh mềm rong vườn xuân trôi
Hồng Băng
Cảm ơn nhà thơ Hồng Băng, Tui chỉ xin ăn cắp cái tựa ” Lan” và nhánh lan quá đẹp trong tranh thôi. Phần còn lại nhường cho các bạn yêu thơ mà không biết làm thơ như tui.