Xuân nồng trong nắng đông của Trầm Hương Ptt
Đón xuân trong tuyết trắng mùa đông, tưởng nhớ đến những mùa xuân nơi quê nhà có hoa mai, hoa đào, có nắng xuân nồng ấm. Nơi đây mùa đông giá lạnh nhưng lòng người tha hương bỗng như ấm lại bên ly rượu nồng, thêm lời chúc tụng ngây thơ của các cháu nội ngoại mừng Tết ông bà. Một thoáng nhớ nhung đưa người viễn xứ trở về với những kỷ niệm xa xưa lúc tuổi xuân thì…
LTHK
Xuân nồng trong nắng đông
Hương xuân thoảng trong không gian…Mênh mông tuyết phủ.
Mai đào, dẫn xuân về…lộc đất trời…
Tôi giang tay đón nhận mùa xuân.
Xuân đẹp, xuân nồng, tình xuân lan khắp.
Lời yêu thương và lời tình tự…Hơi thở mùa Xuân nhẹ đến bên thềm.
Bánh mứt dâng cúng ông bà, mang ước vọng bình an, ấp ủ nhớ thương trong khói nhang trầm mờ tỏ.
Dịu dàng nét xuân, đàn chim én gọi bầy, ríu rít bên nhau, trên những cành thông xanh lá.
Xuân cất tiếng gọi mời thân thiết, ấm trong cốc rượu nồng, xua đi giá lạnh mùa đông.
Xuân trong đôi mắt hòn bi ve, long lanh cuả các cháu, nụ cười với những chiếc răng sữa đang thay, vô tư hồn nhiên, chúc ông bà bằng câu nói quê hương ngọng nghịu…
“Chúng con mừng tuổi ông bà, kính chúc ông bà sống lâu trăm tuổi”.
Đôi má hồng, câu nói ngây thơ, trong sáng quá xuân ơi.
Tuyết đổ nhẹ bên hiên, chút bâng khuâng hoài niệm.
Xuân như con nước xuôi dòng.
Sáng mồng một đón xuân về trong nỗi nhớ, trái tim buồn rớt bên song.
Hong tình quê xa lắc. Có những hồi ức mùa xuân chứa cả quê nhà.
Lòng muốn ôm cả trời quá khứ….nghìn xuân mơ giấc mộng thường…
Ngày xuân ấy, tôi thả niềm vui trong ánh mắt môi cười, đời màu hồng trước mặt…
Những chiều ba mươi tết, chiếc Honda chạy trên đường vắng, thương câu ca
“Có ai lựa buổi chợ chiều mà đi….”
Lòng tôi như cánh hoa thủy tiên gửi về quê nhà, đón mừng năm mới…Lộc trời chan chứa tình xuân…Một mùa xuân xa xứ, dâng đời nỗi nhớ đầy vơi.
“Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng
Xin chào nhau giữa lúc này
Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
Có trời mây xuống lân la
Bên bờ nước có bóng ta bên người …”
Mượn bài thơ “Chào Nguyên Xuân” của nhà thơ Bùi Giáng.
Gửi bạn một chút xuân nồng trong nắng đông.
Trầm Hương Ptt.
Thưa Cô Trí kính mến,
Cô ở xứ người đón Xuân trong tuyết phủ. Em xa nhà đón Tết trong mưa lai rai!
Dù Cô Trí đang là viễn xứ nhưng bên Cô còn có con cháu chúc Tết; em thì…!
Quá khứ ngập đầy quanh em nên Tết cho em sống cùng bao kỷ niệm đẹp!
Chừng qua cơn TĨNH, em lại tiếc….và ý bài thơ XUÂN của Chế Lan Viên mơn man trong lòng em:
“Tôi có chờ đâu có đợi đâu…!”
Hôm nay , Canada là mồng một Tết, đọc phản hồi của em , lòng thoáng chút bâng khuâng, KT ơi, chúng ta ai cũng có cuộc sống 2 mặt , một mặt cho đời thường, một mặt nội tâm cho chính mình…Cô bắt gặp nơi em một nổi cô đơn… Chỉ mới hiểu em, gặp em qua một bài viết…Hy vọng , thời gian sẽ cho cô trò mình gần nhau hơn. Vòng tay cô tuy không rộng, nhưng hy vọng cũng có một chỗ cho Kiều Trinh.
Thưa Cô, vòng tay Cô tuy không rộng nhưng tấm lòng Cô rộng mở nên em đã …lọt vào rồi. Cảm ơn Cô, Cô ạ!
Bài nào của Cô cũng mang đậm tình hoài cố hương ,, mong Cô sắp xếp rủ Cô Hồng Khanh cùng về thăm quê một chuyến Cô nhé !! Em Hoành Châu
Cô cũng mong là được như vậy, nhưng có những việc không phải muốn là được, cô tin rằng cũng cần có chữ Duyên , thôi thì duyên trên thế giới văn chương cũng đủ .phải không em ?
Cô ơi! Cô đang đón mùa xuân của quê hương trong mùa đông tuyết phủ. Nhưng đọc bài viết của Cô, em cảm nhận được sự ấm áp vô cùng trong tình thương yêu gia đình, tình quê hương chan chứa trong Cô… Vậy nha Cô, một chút “Xuân nồng trong nắng đông” cũng đủ làm lòng ta ấm lại, phải không Cô?!
Cám ơn My Nguyen đã đọc và chia sẻ cảm nghĩ. Người viết cũng cảm thấy vui vui.
Rất vui khi lên báo, đọc những bài viết của các em. Cô rất mong được thường xuyên gặp được các em nơi đây, thế giới nầy không dám gọi là văn chương của văn nhân thi sĩ, nhưng cũng đũ ấm tình trường, tình lớp, cả quá khứ hiện tại qui tụ về đây chia sẻ vui buồn , kinh nghiệm sống. Rất mong.!
” Tuyết phủ tơi đầy nhớ xuân sang”
Thương cô rộng mở tấm lòng vàng
Em nghe hơi ấm lòng cô tỏa
Gửi lòng thương mến của em sang
….xin hãy đón nhận cô nhe
Nơi đây tuyết phủ lối xuân sang… dù xuân muộn , bắt được những dòng thơ của Phan Lương , cô cảm thấy vô cùng ấm áp… Cám ơn em.
Em cũng nghĩ như chị Hoành Châu ,lúc nào Cô cũng nặng lòng với quê hương . Cô đón Xuân cùa quê nhà trong mùa đông lạnh buốt của xứ người , nhưng lòng Cô cảm thấy ấm áp khi hoài niệm một điều nào nó . Em gửi Cô một đoạn trong bài hát ” Đêm Giao Thừa Nghe Một Khúc Dân Ca ” Đêm giao thừa nghe một khúc dân ca . Bài dân ca tha thiết đậm đà . Từ tha hương nghe bài dân ca . Câu dân ca ấm lòng người đi xa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .