Cỏ dại của Lâm Chiêu Đồng
Mỗi sáng sớm khi đi thể dục về tôi thường hay nhìn thấy những bông hoa bé tẹo nở e ấp bên vệ đường, chỉ là các loài hoa dại với nhiều màu sắc khác nhau, những cánh hoa mỏng manh đẫm đầy sương mai, thật bình yên, hiền lành và tinh khiết, bất giác tôi muốn được gọi hoa là em. Đã bao đời mọc và nở lặng thầm như thế rồi hả em ơi!? Dồn hết tinh lực để có được chút hương sắc khiêm tốn ấy cho đời em có nghĩ gì không? Những bước chân ngang qua vội vàng, những buổi trưa trời nắng chói hay những chiều mưa gió bão bùng em có nghĩ gì không?..(Lâm Chiêu Đồng)
Cỏ dại
Phương nao em đến nơi này
Mà nhen thương cảm đong đầy hồn tôi
Sương khuya đẫm nụ tinh khôi
Tái tê cánh mỏng nhỏ nhoi bên đường
Tôi như em, cũng vô thường
Cũng sinh cũng diệt đoạn trường như nhau
Nắng mưa rồi cũng bạc màu
Ngu ngơ trút cạn
vĩnh chào hồn nhiên…
LCĐ
Những bông hoa đôi khi ta bắt gặp bên đường dù bé tẹo nhưng thật tinh khôi, cũng có mùi hương dù rất nhẹ, hòa với mùi hương ngai ngái của cỏ dại, màu sắc hoa rất khiêm nhường nhưng cũng làm lòng ta thanh thản và chợt nghĩ ” cuộc đời này đáng yêu biết bao!” . Tác phẩm hoa bằng chất liệu giấy dán rất đẹp và có hồn , như thật . Bài thơ nhẹ nhàng sâu lắng. Chúc Lâm Chiêu Đồng có thêm nhiều tác phẩm hay, đẹp cho bạn bè thưởng thức!
Hoành Châu xin góp nhặt vài câu thơ cùng Lâm Chiêu Đồng nhé :
Thương thân hoa dại đơn sơ ,
Khoe hương sắc thắm bên bờ cỏ lau ,
Mưa khuya gió sớm rạt rào
Thân gầy lá mỏng phai nhàu sắc hương
Vạn vật vốn tính vô thường !
Cám ơn chị Song Hảo & Hoành Châu! Những gì êm ái và dịu dàng nhất sẽ luôn đến cùng 2 chị nhé! Hi, Hoa dại mà anh Lương Minh (hạ bậc) thành “Cỏ dại” rồi hihi
Bài thơ rất hay!
Lời thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng !