Thẻ Tín Dụng Đầu Tiên

Ngày đăng: 27/11/2016 05:00:56 Sáng/ ý kiến phản hồi (6)

Thập niên 80, có lẽ tôi là người có “Credit Card – thẻ Tín Dụng” đầu tiên trong gia đình, và cũng có thể là người đầu tiên ở Vĩnh Long. Không biết mặt mình có in chữ “Tín” trên mặt hay không?

Chằng là vầy…Mỗi sáng xách giỏ đi chợ, thường là không một đồng xu dính túi. Tiền mặt đã gom góp hết cho má tôi đi mua hàng ở thành phố. Thế mà lúc nào tôi cũng về với đầy đủ thịt thà, tôm cá, rau cải. Thậm chí, muốn đổi món vịt…hãng, cũng được luôn.

Bắt đầu kể nhé…Ghé hàng thịt:

– Dì Ba hôm nay có thịt đùi gọ không? Lựa ít mỡ cho con nhe.

– Sẳn lấy luôn cục đùi cốc lết nầy đi mầy. Ngon lắm đó

– Trời đất, đâu có tiền trả mà mua nhiều quá dì à.

– Tao có bắt mầy trả tiền liền đâu mà cằn nhằn? Lấy về đi, chừng nào trả cũng được.

Từ hàng thịt, tôi lội qua hàng rau cải. Ở đây có “quen” một Má Xẩm người Tiều Châu. Bà bán rau cải và cả tàu hủ, có lẽ ngon nhứt chợ Vĩnh Long.

– Xiếm à, bán cho con 5 miếng tàu hủ về kho chung với thịt

– Mầy lấy luôn mấy củ khoai thơm về nấu canh, ngon lắm. Sáng giờ, nhiều người hỏi, tao chờ coi mầy có muốn mua không?

– Xiếm à, vài bữa nữa con mới trả tiền nhe.

– Ai đòi tiền mầy hồi nào? Lấy đem về đi.

À, quên “mua” cà phê…

– Hai ơi, hổm mua cà phê không “xịn” bằng lần trước hai bán cho em nhe.

– Vậy hả cưng, cái tụi nầy, nó hổng lên giá thì nó pha thêm bắp. Thôi hôm nay lấy loại nầy ngon hơn, mắc hơn một chút. Lấy đại 200 gam luôn đi.

– Chời ơi, tiền đâu mà trả?

-Cái con nầy…lấy đi, tao biết mầy quá chời. Ai sợ giựt đâu? Lấy luôn nửa ký đi nà…

Cái kiểu mua bán nầy, cứ tiếp diễn mỗi ngày. Hôm trước ăn thịt kho nước dừa, có bỏ tàu hủ vô. Ăn vài bửa hết sạch, lại đi chợ, lần nầy đổi món, canh chua cá lóc. Tôi có thể “mua mặt – credit card” cá lóc và cả me khóm bạc hà nữa kìa.

Chỉ có điều không nghĩ ra: sao tôi không có “tín dụng” với mấy chị bán trái cây hé? Chắc có lẽ ít ăn món “la-sét”?

Khi có tiền, tôi chia ra trả. Bửa thì trả tiền thịt, hôm trả tiền cá…

Nhờ vậy, tôi có thể mua chịu…gối đầu. Mãi đến năm 1989, trước khi gia đình sang Mỹ, tôi làm cú chót, trả sạch hết  tiền “thẻ tín dụng”. Mấy dì, mấy chị rất bùi ngùi khi tui từ giã:

– Vậy là tao mất mối lớn rồi. Đi qua bển làm gì có đồ ăn “Diệt Nam” hé cưng?

– Dà, chắc vậy rồi, chắc ăn đồ hộp dài dài.

Tận giờ, hình ảnh chợ Vĩnh Long lầy lội vẫn còn đậm nét trong tôi. Ôi thương nhớ vô cùng các cô dì chị đã tin tưởng mà cấp thẻ tín dụng cho tôi không điều kiện.

Phương Nga

chae-vinh-long

 

 

Có 6 bình luận về  Thẻ Tín Dụng Đầu Tiên

  1. Nguyễn Gương nói:

    «Thẻ tín dụng đầu tiên»,Người mua bán nhỏ,đặc biệt là người Hoa,cái nào bán là bán,cái nào cho laˋ cho rô ràng    .Giư.˜ được chừ tín với họ thiˋ muốn sao cũng vui.Bằng ngược lại thiˋ đừng gặp họ nữa

  2. Phạm thị Trí nói:

    Câu chuyện người thật việc thật. Hồi ký dưới ngòi bút của Phương Nga làm người đọc như cô vừa buồn vừa vui..Vui vì cái tình giữa người và người ở quê mình. Buồn khi em gợi nhớ lại một thời điêu linh. Cô rất thích đọc những câu chuyện của em..Viết đều tay nha Nga, mặc dù cô biết em rất bận rộn với đám học trò Mỹ khó dạy hằng ngày.  Thương em.

  3. Hoành Châu nói:

    Được gọi  là Thẻ Tín Dụng đâu phải là chuyện dễ ,cô giáo được người tin dùng xem ra cũng rất danh dự đấy ,,,,, hiếm lắm đó nghe cô giáo ,,,Giáng Sinh về chắc cô  giáo  nhớ  quê nhà rồi,  phải không ? Chúc em vui mãi và tham gia thường xuyên trên Trang nhà nhé !  Chị Hoành Châu  (Gia đình C  )

  4. Phương Nga có một lối viết rất có duyên, dí dỏm và thông minh. Hãy chịu khó viết đều đặn để đọc giả trang nhà được thưởng thức những đoản văn khôi hài nhưng đầy chiều sâu của em.

  5. Neang Phi Rom nói:

    Phương Nga đúng là uy tín đầy mình, mới được các bà bán hàng “cấp thẻ tín dụng” như thế, chị nhớ lúc ở Long Xuyên, hàng ngày chị hay đi chợ Mỹ Bình đến quen mặt, có ngày đi chợ quên mang theo tiền, chị đến một gian bán hàng xén mua đồ, chẳng những mua hàng thiếu chịu mà còn mượn thêm tiền nữa chứ…hihi. Việc đi chợ hàng ngày đến quen mặt, chuyện có thật y như Phương Nga kể, lối viết khôi hài dễ thương, rất vui, đọc bài của PN trong người thấy thật sản khoái.

  6. My Nguyen nói:

    Phương Nga ui! Vẫn lối viết chân tình, mộc mạc, pha chút dí dỏm, là phong cách riêng rất dễ thương của PN, không lẫn vào đâu được. Thì ra chiếc “Thẻ Tín Dụng Đầu Tiên” của PN được làm từ chữ TÍN đầu tiên của mình. Thật là đáng quý phải không em?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác