Một ngày bình yên
Chào giã từ hoàng hôn muộn của những ngày tháng tám. Tháng chín về trong gió heo may. Buổi sáng mặt trời đến muộn và buổi chiều đi rất sớm… Con đường trứớc nhà thật bình yên, vắng vẻ, bên hiên những cánh hoa mùa hạ đã tàn. Hoa hứớng dương, dã quì, tú cầu…đang mùa nở rộ…bên thềm nhà ai…
Thời tiết giao muà cuối hạ, chớm thu, thi thỏang một chút hơi sương buổi sáng và những cơn mưa bay qua, không lâu, không lớn chỉ vừa làm tươi mát đất trời. Hoa cúc đã tươi xanh những búp, chỉ hơn một vài tuần nữa là tung cánh đón ngọn gió đầu thu…
Hoa thạch thảo nở vào cuối thu nên trên từng khóm xanh xanh mầm hoa dường như đang còn say ngủ. Hàng cây bên đừờng, có những chiếc lá đã vội đổi màu, rơi rụng ..không kịp chờ đến mùa thu…Thưở tuổi đôi mươi, tôi đã từng gửi hồn thơ của mình vào những chiếc lá rơi …Tôi không nhớ mình đã nói gì với những chiếc lá rơi, chắc là nhiều lắm tâm sự vơi đầy của riêng tôi. Tôi đã gửi thơ, vào ánh mắt, tiếng cười hồn nhiên của các bạn nõi sân trường. Kỷ niệm xưa, như con đường dài. Người ngày xưa, chìm trong sóng đời. Một thời đã qua, dĩ vãng đã xa…
Và tháng chín, bao nhiêu nãm rồi nhỉ, tôi đã đến ðây, đã nhận nơi nầy làm quê hương thứ hai..Cây đời của tôi đã đâm chồi, nẩy lộc, rể đã bám sâu vào đất nầy…
Nhưng hình ảnh quê nhà vẫn lung linh như ánh nắng ban mai ,vẫn chói chang như những buổi trưa tịnh yên hay những lúc nhìn hoàng hôn xuống mênh mông. “ Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa”…..
Phạm thị Trí (9/2016)
Hình: nguồn Net
Cô Trí viết văn xuôi mà êm đềm, mượt mà chẳng khác gì văn vần, đúng là GS Việt văn! Chỉ một chuyển vận thoáng nhẹ của đất trời mà bạn của tôi đã cảm nhận được một cách sâu lắng để chuyển đạt đến người đọc vẻ đẹp vào thu nơi không gian mình đang sống, lồng theo một chút tình tự quê hương của những ngày xa xưa…..
Cô ơi! Lời văn của Cô thật nhẹ nhàng êm ái…Em cũng có cảm nhận như cô Hồng Khanh, dường như có thơ trong đó. Trời đã chuyển mình vào thu dưới ngòi bút của Cô sao mà tuyệt đẹp. Một chút hồi tưởng, một chút nhớ nhung xa vắng…Hay lắm đó Cô!
Cám ơn em My Nguyen…Thấy hình họp mặt trang nhà, nhưng đa phần các em còn xa lạ với cô..Cô chỉ biết mặt Lương Minh, Phi Rom Hoành Châu…Kỳ sau các em nhớ thêm tên để cô biết thêm các em nghe….
Khanh ơi…Cách trình bày bài viết quá hay, trang nhã..Hình minh hoạ theo ý từng nội dung của đoạn văn.. Làm tôi thật ngạc nhiên, thích thú….Cám ơn Khanh và ban biên tập trang nhà TPH.VL…
Tôi cảm nhận được trọn ven (vì tựa như láng giềng) cái không gian quyến rũ mùa này ở Toronto của bài viết, diễn tả với văn phong … như làn gió thu thoáng nhẹ, mát rượi làm tâm hồn người đọc cũng được bình yên theo MỘT NGÀY BÌNH YÊN của chị Phạm thị Trí.
N.H.A
Cám ơn anh NHA …Trời sắp sang Thu, nơi anh ở mùa thu cũng đẹp lắm. Phải không ?…Đầu tháng 10, tụi tôi có chuyến đi ngắm lá vàng ở vùng North of Ontario…Khoảng thời gian nầy, du khách hay đến Canada để sống với mùa thu…Trời cũng thương dân Canada, cho hưởng lộc trời để sau đó sống với mùa đông..Thật ra mùa đông cũng có cái đẹp của nó ..nhất là ở vùng núi đồi..cảnh cũng đẹp như mơ ( quảng cáo cho du lịch Canada hì..hì )
Hai Chí lớn – Quảng Cáo Du Lịch – gặp nhau cô à:
Bahamas và Canada
Những cành hoa vàng khoe sắc, những bông hoe tím buồn buồn,những chiếc lá vàng rụng rơi với nổi lòng trắc ẩn của người nhớ về quê hương.Cô ơi , lời văn nhẹ nhàng ,êm ả ,làm lòng cảm thấy yên bình như Cô đã nói .