Tản Mạn Cà Phê
1. Lúc xưa ghiền cà phê dử tợn lắm. Kẹt là lúc nào cũng viêm túi nặng. Năm khi mười hoạ mới có tiền mua được một ly cà phê đá xịn. Cô bán cà phê, cháu nội của tiệm Bạch Phụng. Cô không mở quán, tránh thuế vụ, chỉ xách hai cái giỏ. Một cái đựng bình thuỷ cà phê pha sẳn ở nhà, đường, sữa. Cái kia, đựng nước đá đập nhỏ. Cà phê đậm đặc, chế vào ly, cho đường, đánh lên cho sủi bọt, rồi thêm đá vào. Uống một ly, tỉnh táo cả ngày trời.
2. Sang bên Mỹ năm 1989, có mang theo 5 ký cà phê để uống dần. Hai tháng sau hết sạch! Túng quá, phải tập uống cà phê Mỹ. Loại cà phê bột, đổ nước sôi vào quậy lên là xong. Nó có vị chua, uống xong muốn…giết người. Giết cái thằng cha giám đốc hảng cà phê nầy! Chịu đựng vài tháng, nhờ người mách bảo, mua cà phê Pháp, loại xay sẳn đựng trong hộp thiếc, về pha bằng phin mang từ Việt Nam qua. Tàm tạm thôi, chứ uống không phê! Sau nầy vào đại học, lúc đó tình khám phá ra Starbucks Coffee. Uống một ly espresso, có thể tỉnh cả ngày, để sống chiến đấu, lao động – làm janitor dọn dẹp nhà hàng- học tập 6 năm đăng đẳng cho cái bằng sư phạm.
3. Bây giờ đã quen uống cà phê Mỹ, trở lại Việt Nam, uống lại cà phê mà xưa lúc nào cũng thèm, thì cảm thấy sao sao đó…Có lẽ vị giác đã thay đổi, hay là không biết chỗ nào bán cà phê ngon? Thấy Starbucks mới mở chi nhánh ở Sàigon hè 2013, nhưng nhìn thiên hạ sắp hàng…cả ngày, chịu thua! Đành uống đở Starbucks gói mang theo.
4. Bên nầy, quán xá mở cửa trễ. Muốn uống cà phê phải chờ 10 giờ quán mới mở. Quán điểm tâm mở cửa sớm hơn. Họ cũng bán cà phê; ác thay cà phê họ pha, thà chết sướng hơn uống. Lợt nhách, nhạt nhẻo, gọi là nước pha màu cà phê. Thôi ráng nhịn thèm, chờ tới 10 giờ, chạy ra Starbucks, cũng khá xa, như là từ Vĩnh Long chạy qua Sa Đéc. Mua ly cà phê uống cho tỉnh táo, rồi tính gì thì tính!
Phương Nga
Starbucks có truyền thống tặng một cử cà phê miễn phí cho khách hàng trong ngày Sinh Nhật
Đọc từ đầu tới… giết người… đoán văn
của út Hưng.
Sau cùng mới biết … Phương nữ (võ)
sĩ. Yên hùng hết biết luôn!
Chị Hạnh thân thương. Em của chị có “hai khía cạnh cuộc đời” chị à. Anh Hoàng Hưng có vẻ hầm hố, nhưng chỉ có “một khía” thôi.
Một tín đồ cà phê thứ thiệt, đến nay mới biết.
Thà không có cơm ăn, chứ nhịn cà phê là không xong đó anh!
Bạn bè quê nhà VL sẵn sàng tiếp đón Phương Nga. ông xã John và cháu cưng Phương Duyên nhiều chầu cà phê Ban Mê VN thơm phức quê hương. Nghe Hắc cái ban than thở…cảm động lắm…hi..hi…
Anh Phú Thạnh.
Chắc chắn gia đình em sẽ có dịp thưởng thức cà phê Ban Mê…Mẫn
Bên ni có ba quán Starbucks cách nhà chỉ 2 đến 3 phút, thường đi bộ ra uống cà phê. Quán nào cũng mở cửa lúc 6 giờ sáng.
Ở xứ em là hóc bà tó!
Gần 60 năm uống cà phê: vợt, phin, Hoà tan… nhưng uống cà phê đậm đặc kiểu Phương Nga thì… “Bang Chủ” đành thua. Dóc, chết liền! Đúng như lời LM “Một tín đồ cà phê thứ thiệt”.
“Bang chủ” đành thua! Vậy thì đương kim Bang chủ có nghĩ đến việc bàn giao chức bang chủ Hắc Thủy cho Phương Nga ?
Bang Chủ Phong Tâm đức trọng ai ai cũng mến thương. Đạo cà phê không phải ở “đô” nặng nhẹ. Đạo cà phê còn phải kể đến tình đồng đạo ngồi nhâm nhi ly cà phê, bàn lựng chiện đời. Ví dụ, chiện “Tham”.
Gần đây trang nhà các huynh sôi nổi vui quá xá… Cà phê dợt , cà phê khô , cà phê chiên…cà phê nghiện…cà phê tâm sự thế thái nhân tình…Cà phê uống buổi sáng … chứ buổi trưa hoặc buổi chiều…thì suốt đêm không ngủ…nhớ người iu…thì chít chắc…hihihi.
Nguyễn Tuyết có ghiền CAFÉ giống như Phương Nga không ?
Em mạn phép trả lời dùm chị Nguyễn Tuyết. Chị không ghiền cà phê, chỉ ghiền Costco thôi.
Costco là siêu thị bán sĩ, chỉ cho hội viên vào mua thôi.
Rất tiếc! Bang chủ cũng muốn nhường chức, nhưng còn lựng chiện “Tham” của đờn ông, chưa cạn ly nên chờ chút ông NHA ơi!
Phương Nga cũng là phái cà phê đen nên rành quá trời! Cũng vì Đạo cao Đức trọng mà Bang chủ phải cân phân giữa “Đức” và “Tham” để cầm ly, Khuấy muỗng sao cho đúng điệu, Trà có Trà đạo, Cà phê có Đạo cà phê, cũng phải kể tới… “Đạo Tham” nữa chớ.
Thiệt tình tui “sựng” ở chiện “Tham” trong phản hồi của Phương Nga. Bây giờ Bang chủ luận về Đạo Tham nữa khiến tôi đi vòng vòng tìm hiểu thì biết thêm chút chút về “chiện Tham /đạo Tham” này.Té ra tôi là thành viên của Hắc thủy bang bấy lâu mà chưa có ngộ hết cái thâm thúy của bang Hắc thủy, đáng khai trừ… 🙁
Hết ly này thì châm thêm ly khác thì biết bao giờ mới cạn ly, vì chiện/đạo Tham bàn hoài không hết (tham không đáy) thì chờ đến bao giờ ; cho nên tôi đề nghị “đôn” Phương Nga lên làm Phó-Hắc-thủy-bang – chủ, đưọc chứ Quý-Hắc-thủy-viên?
Tại hạ không nằm trong “bang Hắc thủy”. Xin xin lạm bàn với các bang chủ : nhất là sư huynh Phú Thạnh, Phong Tâm. Có phải cà phê nguyên xi xay từ hạt cà phê thì không ngon bằng cà phê ở các quán cà phê (hoặc các đại lý ) mua về ướp thêm ( muối, đường, bột ngọt ) nên khi uống thấy ngon. Cụ thể là con trai tôi ( ở Bình Phước ) dẫn tới tiệm bán cà phê hạt, sau khi ngã giá, kêu chủ xay cho 1 kg. Về Tam Bình tui pha cà phê phin, uống vô cũng “trớt quớt”. Không bằng cà phê Window’s hoặc 1 số nơi khác ở Vĩnh Long !
…Tại gia đình NT sống tiết kiệm..theo income thấp của mình … nên mới luôn tìm nơi bán sĩ mà mua..Đúng là ở đây cái gì giá cả cũng rẻ hơn tất cả các chợ Mỹ và chợ VN… đổ xăng cũng rẻ…Lúc đầu mua loại thẻ $ 50 hay $54 gì đó…không có lợi lắm… Sau đó, họ đề nghị mua loại thẻ $ 110…thẻ vàng ..thẻ bus. iness loại thẻ này cũng có 2 thẻ… NT 1 thẻ … con gái 1 thẻ..mặc dù NT không có kinh doanh gì…. Mỗi năm NT được trả lại ít nhứt $300 còn riêng con gái khoảng $200…. coi như lấy tiền thẻ lấy lại… mà còn thừa…Thật ra.. vì nơi đây bán tới 8 giờ mới đóng cửa , thứ 7 , hay chủ nhật ..6 giờ đóng cửa… nên rất tiện lợi cho NT sau khi đi làm về tiện đường ghé mua nhanh về nhà…Một tháng chỉ đi chợ 2 lần…Nơi đây tiện lợi nhứt … là không thiếu thứ gì… kể cả cà phê có thương hiệu ngon.., mà rẻ….hehe
Tiền đẻ ra tiền. Sông có thể cạn, đá có thể mòn. Song chân lý đó không bao giờ thay đổi. Cuối năm chọc cho chị Tuyết chửi xả xui.
Em PN của chị, không muốn làm hội viên của Costco. Vì hể có thẻ là phải đi mua. Chỗ nầy không bán số ít. Muốn mua 1 lít sữa, nó “dến” cho 1 con bò!
Vả lại, ông xã John có kỷ niệm đau lòng với Costco. Lúc đầu thập niên 90, ổng mua stocks của Costco, lúc nó mới mở, giá rất rẻ, khoảng đâu 2 đô/1cổ phần. Ổng mua khoảng 1000 cổ phiếu. Trong vòng 2 năm, giá không lên, ì ạch một chỗ. Ổng sùng quá bán đi để mua cổ phiếu khác. Sau khi bán xong, cổ phiếu Costco lên giá phát chóng mặt. Nếu ổng còn giử thêm vài năm, hổng chừng em PN của chị, đâu phải “trâu già chẳng nệ dao phay” rồi!