Thu buồn của Hoành Châu
Anh đã đi rồi mà ngỡ như vẫn ngồi đây, hình dung rõ từng cử chỉ, từng lời hát. Nếu không có những ngày giờ đầm thắm thì có đâu trời mưa mà một người ngồi đây để tưởng nhớ một người (SOS)
Thu buồn
Anh vẫn ngồi đây nghe mùa thu tới ,
Bóng hạ hôm nào qua vội cổng trường
Anh đã về đây mộng vàng nguyên lối ,
Vẫn rong chơi phiêu lãng ở giữa đời !
Anh đã quen mơ: mơ mùa thu tới ,
Vội vã trăng treo ngang nóc nhà thờ ,
Lá gió thu : dạ khúc thoảng trong mơ ,
Dư âm quen “: bài không tên cuối cùng ***
*********
Chiều thu mưa đàn chùng dây lơ lững ,
Anh chưa kịp về nên chiều lênh đênh !
Chiều thu mưa , trời chiều thêm luyến mến,
Anh không kịp về , đời tôi buồn tênh !!
Hoành Châu ( GV Bình minh)
( Ngày viếng mộ anh Nguyễn Hoàng Tuấn ở Phong Điền Cần Thơ tháng 8/1981 )
***Nhạc phẩm của Vũ Thành An
Buồn quá Hoành Châu ơi ! Tâm trạng nây hình như trời đã bắt tôi mang suốt cuộc đời, hôm nay đọc thơ của bạn mình càng thêm thấm thía nỗi buồn thu
Trời đã vào thu buồn ảm đạm
Bầu trời xám xịt bởi mây lam
Từng cơn mưa trút buồn thê thảm
Giọt khóc trong tim tình vỡ tan.
Hoành Châu oi, buổi sáng ngày bão rớt , đọc bài thơ Châu thấy buồn quá đổi. Bạn ơi, kỷ niệm nào không làm.đau xé lòng nhau, nhất là khi một người đã ra đi mãi mãi,mà mình vẫn mãi khong nguôi nhớ về…
Lại có một bài thơ tình buồn nữa của HC Kỷ niệm yêu theo mãi bên lòng Nỗi nhớ nối tiếpnỗi nhớ Cái thủo ban đầu lưu luyến ấy Nghìn năm hồ dễ mấy ai quên..
Hoành Châu ơi! Không nỗi buồn nào xót xa bằng chờ đợi người đi không bao giồ trở lại…Nỗi buồn không tên. Tình yêu không đoạn cuối…Đọc thơ em sao nghe mằn mặn trong lòng…Thương mến em chia sẻ cùng em…
Xin cảm ơn người đồng cảnh ngộ, lần đầu tiên mới biết khóc cho một người xa lạ , xa lắm rồi mổi khi nghĩ lại cũng thấy “lênh đênh ” lắm, Không sao, có gia đình C rồi, mình cứ kể để các ACE hiểu mà thương mình hơn., Hoa Đăng hén.
Bài thơ buồn ,chuyện tình buồn,chờ đợi để được gặp lại là một hạnh phúc,nhưng chờ một người đã đi vào miên viễn quả là đau đớn ,em ơi:..”Bụi hồng khuất dấu chân chim.Buông tay thả vó thiếp tìm chàng đâu.Se sợi tóc ,thắm dòng châu.Hoa trên cành rụng chàng sao không về?.Thương.
Đức tính ơi, sáng nay bến Phà Đình Khao mưa như thác lũ, sao nhỏ hay quá vậy, lạnh lùng ơi. Không biết ngày mình đi L.V trời có thương tụi mình không ? nhớ bạn lắm phải chi có bạn ở cạnh ,,
Đọc bài này HT cả̉m thấy buồn quá đó chị Hoành Châu, mong rằng sẽ được đọc tiếp nha chị̣.
Anh Út Công ,It is raining cats and dogs at the moment.Tâm trạng em bây giờ cũng tạm lắng , có ACE mình bên cạnh cũng yên ổn lắm rồi, mỗi phản hồi là mộtđiểm an trú bảo đảm cho tâm mình không giao động . em cảm ơn anh nhiều.
Anh Phú Thạnh, cảm ơn anh đã lo cho em ,đây là những bài thơ xưa cũ được cất giấu cẩn thận, nay mới được xuất xưởng , cũng còn thất lạc một số vì những 2,3 lần dọn nhà, tiếc lắm. Chúc anh luôn vui mạnh
Chị 3Lý Hương, chị quá lo cho em rồi, 4 câu lục bát của chị làm em muốn xỉu luôn, mùi mẫn làm sao. em đang chờ đọc tác phẩm của chị đây. Chuyện nầy xa lắm rồi chỉ nhắc lại để tưởng nhớ chút hương , Mến .
Hoài Thương mến, thấy buồn quá đỗi mà lại kêu chị Hoành Châu viết nữa, chị ít có chuyện buồn lắm. không còn ai thất thiệt nữa đâu !. Hihi, Chúc em sáng tác mạnh nhé.
Cảm thông với tâm trạng Hoành Châu.
Người nằm đó. Người ngồi đây
Bóng chờ nghiêng đổ, mưa rây ngập hồn
Mùa thu nào đã vùi chôn
Trăm năm một nỗi, bồn chồn bỗng dưng…
PT
Chị Hoành Châu ơi, chị thích áo tím nên thơ chị buồn !!!
Anh Phong Tâm kính quý ,Hoành Châu cảm ơn sự quan tâm trong lời bình và những vần thơ của anh , một chút ấm áp, chân tình dành cho những hoài niệm đẹp .Chúc anh mãi tươi vui.,.
Như Thùy thương mến, màu tím không phải là màu yêu thích của chị , chị chỉ mặc tím cho phù hợp cảnh tình hoặc những khi tâm trạng bất an, đấy thôi .Bài thơ nhỏ này là một mảnh tình xa xưa..cuộc tình duyên cũ dù đời tàn phai mà còn ngân mãi ngân trong đêm dài,,,
Chị ơi, em thấy bài thơ nào của chị cũng u uẩn buồn, hôm sinh nhật chị lại áo bà ba tím !
Hãy để cho mọi chuyện đi qua đi chị… Quên đi, quên đi cho nhẹ lòng….!
Như Thùy ơi, đây là bài thơ xưa chị viết lâu rồi .Bây giờ khác rồi chị đang có một cuộc sống rất yên bình hạnh phúc như bao người khác Như Thùy ạ ! Em đừng lo cho chị. Thơ là những mãnh tình vụn vặt trong từng thời điểm nhất định , còn người của thơ lại là một chuyện khác . em đã trở lại trang nhà sau chấm thi phải không / Chúc em vui mãi .
Dạ, em mừng khi nghe chị nói vậy . Tuần vừa rồi em bận nhiều việc nên không vô trang nhà được chớ khong phải bận chấm thi đâu chị. Em về hưu ( mất dạy ) đã 4 năm rồi ….Hi!hi!
Tuy trời đạng là mùa mưa .Cái thoắt mưa , thoắt nắng đã làm cho ta cảm thấy oi bức vô cùng .Nhưng khi đọc THU BUỒN làm cho ta cứ tưởng trời đang là mùa thu , có gió lùa man mác , có lá vàng rơi xào xạc và cả một trời thu buồn man mác vậy.Phải chăng khi đó tâm hồn chị thật bình yên để tưởng nhớ về những kỉ niệm xưa và nhớ về anh một cách da diết , thiết tha nhất.
Một chiều Thu , gió lùa lành lạnh
Chợt nhớ anh , thèm hơi ấm vòng tay
Anh đã đi …bỏ mình em ở lại
Chiều Thu buồn làm em nhớ quá anh ơi !
…có đúng tâm trạng chị không ?hỡi chị yêu , Hoành Châu ?
Phan Lương mén, em” chọt” ” để chị nhớ thêm phải không ? làm vậy là có tội đó nghen !
Như Thùy thương mến ,hãy tập trung về trang nhà và phản hồi đều đặn cho trang nhà nhé, Các ACE rất mong sự hiện diện của em đấy ,Chị Hoành Châu