Tiễn anh Mai Chí Hiếu
Mai Chí Hiếu với tôi vừa là bạn vừa là anh, bởi anh học trước tôi hai lớp. Anh có sở thích làm thơ nên thỉnh thỏang có gửi tôi vài bài nhờ đăng báo. Sau này tôi đi xa quê nên không gặp anh nữa. Hôm đầu tháng 4, tôi có về Chợ Lách nghe bạn bè nói anh bệnh nặng, nên có ghé thăm.
Mai chí Hiếu (mang kiếng) trò chuyện với học trò và Lương Minh
Thần sắc anh lúc đó yếu, nhưng những học trò của anh nói thầy như vậy là đở lắm đó. Anh vừa xuất bản tập thơ trang giấy còn để mở được bạn bè, học trò khắp nơi ủng hộ đến nổi phải tái bản đợt hai và tập thơ này là tập đầu tiên và cũng là cuối cùng của anh. Anh cho biết, năm nay trường Chợ Lách cũng họp mặt hàng năm vào ngày 1 tháng 5, do anh bệnh nặng nên việc này giao lại cho anh Lương Văn Thế, em của Lương văn Thái, học sau anh vài lớp. Biết tôi trong nhóm CHS tống phước hiệp-vĩnhlong, Anh nhắc nhở tôi: “Mình cũng là học sinh Tống Phước Hiệp, ở nhà không có máy vi tính bạn bè xem trang tống phước hiệp-vĩnhlong.com nói với tôi hay và vui lắm, khi nào trên đó có họp mặt ông nhớ nhắn tôi đi. Lâu rồi do cuộc sống, anh em ít gặp nhau, có cơ hội gặp được là quý. Như sợ tôi chưa tin anh nhắc lại một vài kỷ niệm ở trường: “Tôi học lớp 12B2 (NK68-69) lúc đó giáo sư hướng dẫn là cô Võ thị Ngọc Dung, dạy toán cho tôi là thầy Ngô Quang Vỹ và Bùi Thế Thượng, còn Vật Lý thì học thầy Võ Thanh Bai. Lớp của tôi có chị Lê thị Tuyết Mai học rất giỏi, nhưng chẳng may té lầu chết. Dạo đó báo Thần Chung có đăng. Tôi còn một người bạn là Trương Thành Phương, hiệu trưởng trường cấp 3 Mang Thít”. Thấy anh hơi mệt, tôi gật đầu ra dấu như đã tin lời anh nói và hứa kỳ họp tới vào tháng 11 sẽ mời anh đi.
Nhà anh không có phòng khách, anh tiếp chúng tôi ở ngoài hàng ba mát mẻ. Có lẽ hằng ngày anh ngồi nơi đây để làm thơ. Một thầy giáo giỏi toán mà yêu văn thơ cũng là lạ, nhưng tôi chợt nhớ anh có truyền thống của gia đình. Ba anh là bác Mười Trang một thầy thuốc bắc, là nghệ sĩ đờn rất hay, ông là đệ tử của nghệ nhân Cao Văn Lầu. Hồi tôi còn ở Chợ Lách thỉnh thoảng đôi lần đến nhà bác Mười ở Hòa Nghĩa nghe các nghệ nhân ca tài tử trong huyện đến trổ tài. Các nghệ nhân này không cần người nghe đông chỉ cần người đồng điệu.
Tôi nghĩ với sức khỏe này của anh , dù là bệnh ngặt nghèo nhưng ít ra anh cũng sống được thêm vài năm, vậy mà hôm kia nghe các bạn nói anh đã lên Chợ Rẩy mổ rồi. Mấy cháu nói ba con quyết tâm mổ vì đã để dành được một ít tiền. Đó là tiền thầy cô bạn bè nước ngoài gửi về, tiền học trò giúp đỡ và một ít từ tập thơ, nhưng rồi trời không chiều lòng người, khi phẩu thuật thì bác sĩ cho hay bệnh đã đi vào tới tâm can rồi..
Anh Hiếu ơi ! Hứa với anh rủ về trường Tống Phước Hiệp gặp bạn bè nhưng rồi anh làm tôi thất hứa. Anh là người sống có tình nên nhiều người quý, nhiều người thương. Trong khi tôi viết lên những lời này thì bạn bè ở khắp nơi đang nguyện cầu cho anh đó . Cho tôi thắp nén hương tiển người bạn vắn số và hình như trên bàn viết của anh “Trang giấy còn để mở”
TP.HCM ngày 7/6/2013
Lương Minh
H1
Vậy là một linh hồn thơ nhẹ nhàng thanh thản về với cõi thơ!
Xin thành kính cầu chúc hương linh người yên tĩnh vĩnh lạc .
Chân thành chia buồn cùng gia đình bạn thơ Mai Chí Hiếu
đã xa mất một người thân .
Kính !
Phong Tâm
Tôi chưa được biết mặt anh Mai Chí Hiếu nhưng được biết anh ở Chợ Lách và thường xuyên đọc thơ anh trên Tạp chí Văn Nghệ Bến Tre. Định khi nào có dịp rủ nhạc sĩ Thanh Sử -bạn tôi, cũng quê ở Hòa Nghĩa- ghé thăm anh. Nhưng than ôi nay còn đâu!
Xin cầu chúc hương hồn anh sớm hầu cụ Nguyễn Du và có lời chia buồn cùng gia đình anh.
Nhìn cái tưạ tập thơ ” Trang giấy còn để mở ” chắc là anh này còn rất nhiều điều muốn nói lên , nhưng thời gian và sức khoẻ không cho phép anh tiếp tục , NT không biết anh , nhưng nơi anh sống là quê hương bên nội cuả NT , nên NT cũng cảm thấy bùi ngùi , NT xin cầu nguyện cho anh yên nghỉ nơi cỏi vĩnh hằng.
À huynh LM ơi , hình cô ngồi đối diện anh , mặc áo sọc , tên gì vậy , nếu cô này tên Thu thì quen với NT , cho gởi lời thăm.