Đợi khuya của Đức Trung (số 029)

Ngày đăng: 2/08/2012 05:34:19 Chiều/ ý kiến phản hồi (6)

 

 Nhận tập thơ ” Ước vọng nghiêng chiều ” của nhà thơ Đức Trung trên tay Lương Minh tại nhà hơn hai tuần nay, muốn tận hưởng hương vị của thơ phải chờ lúc tĩnh tại mới cảm hết ý tưởng sâu sắc trong thơ. Giờ tôi đang đọc (Chưa có ý kiến phản hồi ), câu đầu tiên là toàn tập bài nào cũng có sức hút, xin gởi vô chợ thơ 1 bài có độ dài trung bình để giới thiệu cùng các bạn thơ thưởng thức.Qua đây, tôi xin phép được nói lời cám ơn anh Đức Trung và hẹn anh tôi sẽ đáp lại thạnh tình anh đã dành cho. P.Tâm                         

 

                         Đợi khuya

                        Tôi ru em ngủ một mình

                        Bằng thơ buổi sáng – bằng tình chiều nghiêng

                        ru em ngủ giữa lòng thuyền

                        Lăn tăn sóng gợn hai miền thuỷ chung

                        Ngủ cho say giấc tương phùng

                        Thật say – say hưởng tận cùng duyên hoa

                        Ngập ngừng mộng thực giao thoa

                        Lâng lâng hồn thấm đậm đà duyên thơ

                        Ầu  ơ… trăng gác bóng chờ

                        Người thương say giấc – thẫn thờ biển xanh

                        Chong đèn ngồi đếm trống canh

                        Đợi khuya,  uống trọn hương quỳnh…

                                                                                    ngất ngây.

                                                  Đức Trung

Chú thích ảnh : Nhà thơ Đức Trung đang”dán tem” gửi tập thơ cho Phong Tâm

Có 6 bình luận về Đợi khuya của Đức Trung (số 029)

  1. Nguyễn Văn Lần nói:

    Tôi xin ngắt 1 khúc : Tại sao ” Tôi ru em ngủ một mình ” hỡi anh Đức Trung ?

  2. Kiều oanh nói:

    Anh LM ơi ,” Tem ”  mà nhà thơ Đức Trung dán để gởi tập thơ cho anh PT  có lý à nhe .Mai mốt anh LM cho em xin vài ” con ” ( tem )  nhe .  ( KO sợ hông có chử ” tem ” thiên hạ có thể hiểu nhầm thì khổ . ka ka ka …laugh )

  3. Rạng Đông nói:

    Theo tui được biết hoa quỳnh chỉ luôn nở về khuya, tác giả cố ru em ngủ để rồi ngất ngây uống trọn  hương quỳnh, là mùi vị làm sao mà uống, chỉ để ngửi thôi, nếu muốn uống cho ngất ngây tác giả nên viết hoa HƯƠNG QUỲNH. Có ai đồng quan điểm với tui không ?

  4. NguyenTuyet nói:

    Huynh Đức Trung mến, NT rất thích câu đầu và câu cuối của bài thơ

    Tôi ru em ngủ 1 mình

    Đợi khuya, uống trọn hương huỳnh…. ngất ngây.

     NT thắc mắc là  sao huynh giải thích em là 1 nhà tu….. mà không là 1 con người thực thể ngoài đời thì vui biết mấy ? !!!

    NT cũng đồng cảm với huynh Rạng Đông ,về quan diểm chữ Hương Quỳnh….. nhưng chỉ e rằng tác giả muốn ám chỉ 1 nghĩa rộng bao quát thì không thể viết hoa được, cho dù viết hoa hay viết thường thì cũng là tượng hình và tượng thanh gì đó mà thôi. T /g muốn dấu cái tôi ở trong đó mà !!!

    NT cũng hơi thắc mắc  giống huynh Lần vậy đó

    Câu  Tôi ru em ngủ 1 mình….. . NT thấy nó làm sao sao đó…. dường như thiếu thiếu 1 cái gì đó !!!

     NT Snow.

  5. Kieuoanh nói:

    Em đồng ý với Chị Nguyễn Tuyết , ru người ta mà bắt ngũ có …1 mình dĩ nhiên là thiếu thiếu ……….1 người bên cạnh rồi , phải không tác giả ? wink

    – anh Đông ơi , “uống ” ( mùi ) hương quỳnh thế mới là nhà thơ chứ , còn “phàm phu tục tử “như KO khi nghe đến nói ” uống ” thì nghĩ rằng đem Hoa Quỳnh phơi khô , rồi nấu nước uống như hoa ” atiso” vậy . Còn anh Đông đề nghị nếu muốn ngất ngây thì viết hoa ( chử ) HƯƠNG QUỲNH  ,có phải anh muốn nói đến một loại ” đế ” mang nhãn hiệu ” Hương Quỳnh ”  không ? ( như rượu ” Nàng Hương ” vậy mà ) cheeky

Trả lời Kiều oanh Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác