GIỌT NƯỚC MẮT LẠ
Em nhắn tin cho tôi bảo ” chị Hồng. Em sẽ gởi tiền về chị làm từ thiện dùm em ” Rồi em dặn mua gạo cho người găp khó khăn trong xóm mình , đường sửa và chút ít tiền cho bệnh nhân nằm viện.
Tôi đổi 500 tiền em gởi về tính toán, mua , chia phát… gao chở đến nhà rồi chở đi cho . Rồi là… đường ..,sửa…
Hôm nay thì gao đem đến, chiều thì có người giao đường , hôm sau là sửa . Những người láng giềng thấy , việc tôi bày ra làm cũng để mắt nhìn tôi . Có người đi đến đứng canh mình chỉ nhìn mà không nói gì, người thì hỏi tôi phải nói hơi dài dòng tôi cũng ái nái và ngường ngương ,cảm thấy như mình mặc cái áo khín không vừa vặn cho mình vậy
Nhà cũng là phòng tâp yoga ,tôi bày ra đó nhiều em thấy tôi bân rôn, tất bât thương nói ” sao cô không cho tiền người ta, rồi ho muốn mua gì thì mua , cứ đi đường thẳng chứ đi đường vòng , mêt cô lắm ”
Em điên thoai hỏi tôi ” sao rồi. Lai căn dăn với tôi vài điều thêm …nhớ đi chùa dùm em nha .chi cứ từ từ mà làm không cần phải ngày rằm tháng bảy đâu nhé . Em tâp cho chi đi làm từ thiên đó ” rồi tôi nghe tiếng em cười giòn vang trong máy , em đâu biết trong lòng tôi vướng môt mối suy tư
200 kg gao.
150 kg đường
150 hôp sửa .Phong bì đỏ
Giám đốc binh viên hen ngày giờ để có giao ban và có người hướng dẫn . Nên tôi phải trông chờ vài hôm nữa .Tôi như hoc sinh chờ ngày thi , cho tôi hoàn thành công viêc, cho phòng tâp trống không không còn có con kiến .
3 giờ chiều thứ năm tôi nhờ vài em nữa đi cùng tôi đến trao quà cho từng người ,từng giường, từng phòng và nói lời an ủi chúc mau hết bênh ..tôi nhớ lời em kể ” 15 trước .con bênh phải đem con mình lên nhi đồng điều tri lúc đó, không phải vì nghèo mà em đơn chiếc. Môt mẹ môt con nằm .1 đứa ở nhà không biết ai đưa đi hoc , cơm mua đâu ăn. tp ít người thân, đơn đôc.và lo sơ vây quanh .,Bỗng 1 sáng có người đến phát quà cho bênh nhân em cảm nhân sư ấm lòng , còn có người chia sẻ ,có thương có cảm và em có niềm tin trong cuôc sống ”
Tôi nghe phía sau xa kia có người dò hỏi,1 em đi chung với tôi trả lời giúp “không phải là quà cho người nghèo, ai chị cũng gởi đến điều ngot ngào may mắn ”
Làm chậm, đều như cái máy , chân bước tay cầm, miêng nói , tai nghe. Tôi nghe những lời cảm ơn những câu hỏi …tổ chức nào vậy , cô ở đâu đến ?
Bỗng dưng nước mắt rơi, tôi không cầm đươc nước mắt nữa rồi .Đã biết bao nhiêu lần tôi đã nhân và nói lời cảm ơn với ban bè người quen để đêm về khóc thầm vì hanh phúc lẫn khổ đau, còn giờ đây tôi nhân đưôc rõ điều trao và nhân. Tôi nhân những lời cảm ơn của moi người mà ….tôi lai khóc.
Cảm ơn em, tâp cho tôi làm công viêc từ thiên ! Cảm ơn các chi em tâp chung phòng đông viên, giúp đở tôi hoàn thành công viêc.
Cảm ơn tôi về một điều suy nghĩ
CÓ CƠ HỘI TÔI SẼ TIẾP TUC LÀM
Lương Nguyệt Hồng
H1
H2
H3
H4
H5
H6
H7
H8
H9
H10
H11
H12