Kính thưa quý thầy cô
Thưa các bạn CHS của trường
Trang web này là bộ mới của trang tongphuochiep71.com do một nhóm CHS của trường thực hiện từ năm 2009. Thời gian qua, bản tin cũng đã làm được một số việc có ích như kết nối liên hệ các thế hệ cựu học sinh trong và ngoài nước với nhau, tìm được những bạn bè mà từ lâu không liên lạc được, giúp các bạn có nơi chia sẻ kinh nghiệm sống, giải trí, tìm được những kỷ niệm thân thương của một thời học dưới mái trường.
Đến nay, nhu cầu thông tin đa dạng, đối tượng bạn đọc cần rộng mở, buộc lòng chúng tôi phải nâng cấp bản tin được chuyên nghiệp hơn, hình thức phải bắt mắt hơn.
Với trang này, những chuyên mục cũ của trang 71.com gần như được giữ lại hết, có thêm mục truyện ngắn để giới thiệu những sáng tác mới ; mục “du lịch hàm thụ” để mọi người được giới thiệu chuyến đi du lịch kỳ thú của mình hồi năm xưa để độc giả được biết thêm những cái hay lạ ở một vùng đất khác.
Vẫn theo tôn chỉ ban đầu là “Mong được các bậc đàn anh, các em từng sống dưới mái trường đóng góp, chia sẻ để trang tin này được phong phú hơn, có ý nghĩa hơn”. Khái niệm TH Tống Phước Hiệp là bao gồm cả Collège de Vinh Long rồi Nguyễn Thông, Trường cấp 3 thị xã , Trường TH Lưu Văn Liệt ngày nay. Lần này chúng tôi được giao toàn quyền để đảm bảo lời hứa này của anh Trương Tường Minh, người sáng lập trang 71.com.
Xin chân thành cám ơn các bạn thời gian qua đã đóng góp tư liệu, bài vở, tài chính cho trang 71.com và giờ đây vẫn tiếp tục ủng hộ cho trang tongphuochiep-vinhlong.com này.
Bài vở và ý kiến đóng góp, xin các bạn vui lòng email về : [email protected] hoặc [email protected]
Thành thật cám ơn.
Lương Minh
Rất cám ơn anh Phong Tâm đã chia sẻ . Đọc lại bài thơ, dù biết tất cả dần họai diệt, nhưng sao vẫn nghe đau quá.. Đã hơn 2 năm rồi, không thể nào nguôi ngoai.
Đồng điệu dễ cảm thông nhau đó Hồng Băng. Khi cha mẹ đã xa ta rồi có lẽ người con nào cũng nuối tiếc cả một đời,dù cuộc đời phẳng lặng hay sóng gió theo thời gian. Tôi ,(Ba, Má và người Anh) cùng ra đi trong 1 tháng, còn đau hơn bạn Văn Lần của mình.
Bạn HB Ơi ! Bạn về thăm mộ mẹ. Còn tôi, mỗi lần về thăm mộ là thăm cả 3 ( ba,mẹ và vợ tôi ). Ba người thân của mình lần lượt ra đi, mẹ tôi mất năm 2005, vợ tôi năm 2006, ba tôi 2007. Lúc đó, tôi không còn nước mắt để chảy nữa và đến bây giờ có lẽ tôi đã miễn dịch với nổi buồn rồi. Cứ vui mà sống, vì những người thân vẫn còn mãi mãi trong tim tôi.
Xin gửi tới anh Lần sự đồng cảm. Cha tôi mất 1977, thời gian đã làm vơi ít nhiều. Riêng mẹ tôi, 2010, bà mất . Sự ra đi nầy quá đột ngột với tôi dù năm đó, bà đã 87t. Mỗi khi đi đâu về, tôi có thói quen hé cửa phòng nhìn lén, thấy bà nằm ngủ là lòng vui, an tâm. Giờ, thói quen ấy vẫn còn, nhưng người cũ đã…Cãm giác trống vắng, hụt hẩng và tự dưng mắt mình nhòe đi. Mà anh Lần ơi, khi bình tâm lại, tôi tự an ủi mình rằng, chỉ có những người mất cha mẹ mới được sống, trãi nghiệm những phút yếu lòng với vô vàn thương yêu. Siết tay anh như 1 tri kỹ. Thân
Chào thi hữu Hồng Băng, chào các bạn Chợ Thơ TPH-VL,
BTM tôi thường xem bài ở trang “trunghoccholach” và có phản hồi ở đó. Mấy hôm nay tình cờ được vào xem trang “TPH-VL”, được đọc nhiều bài thơ rất hay và cảm động, xin được ghi vài câu phản hồi, để giao lưu với tinh thần “tứ hải giai huynh đệ, tỷ muội”. Mong SOS và các bạn bỏ qua cho sự đường đột.
Bài thơ nêu trên của bạn Hồng Băng gợi lên một sự tiếc thương thắm thiết về đấng thân mẫu quá cố của bạn, nhắc đến hình ảnh chiếc nôi thời xưa, tác giả đã được mẹ mình chăm sóc, thương yêu . . . Với những vần thơ lục bát man mác buồn nhưng không quá bi lụy, vì tác giả ý thức được sự vô thường của cuộc đời.
Đồng cảm với tác giả, Tiểu Muội xin gởi tặng bạn Hồng Đăng bài thơ Haiku (theo phong cách Nhật Bản) cũng nói lên tính vô thường đó :
Cành hoa phượng lặng yên
Hoàng hôn in vết nền trời xa
Tiếng chuông chùa ngân nga.
Trong cái khoảnh khắc tĩnh lặng của một chiều mùa hè, tiếng chuông chùa chợt ngân vang, gợi lên sự “tri kiến” cái vô thường của đời người trước cái vô biên của Hư Không.
Thân chào các bạn.
Cùng bạn Bát Tiểu Muội, Xin cám ơn về bài thơ Haiku thâm trầm, hàm súc của bạn. Vâng, tiếng chuông chùa ngân nga đúng là tri kiến. Đúng là TÁNH THẤY, TÁNH NGHE. Thóat tướng qui tâm. Sự tham dự của bạn, tôi nghĩ gia đình TPH-Com-Vinhlong rất vui. Thay mặt bạn LM. Chợ thơ mong sự đóng góp của bạn. Cho vui. Nếu có thể, xin bạn đôi dòng về mình, để tiện giao tiếp
“Rưng rưng” khi được đọc bài thơ của nhà thơ Hồng Băng.Mẹ XM cũng đã mất hơn 6 năm rồi,vậy mà vẫn chiêm bao bên mẹ như ngày nào.Khi XM và Phương Nga alo với nhau ,PN nói:”anh HB làm thơ nhẹ nhàng, thanh thoát…hay quá,XM:ừ,hay từ lâu lắm rồi,nhiều lúc muốn viết phản hồi mà không biết phải viết như thế nào nữa.
Cảm ơn bạn về nhận xét đầy thiện cảm với bài thơ MVTMMT, tạo được đồng cảm, có lẽ vì nó thực, không lên gân, cường điệu. Hôm rồi, có đọc phản hồi nhưng khôg tiện về việc tặng thơ. có thể năm sau2013, tôi in thêm. Các tập 1973,1993..không còn và nhớ lỏm bỏm. khi xong tôi sẽ tìm cách gửi tặng. Còn cuốn Những người đồng hành quanh tôi, đã xong, nhưng đây là tác phẩm in chung, khỏang 30 người, chúa nhật 28.10 phát hành tại Sàigon, có thể tôi đi dự và nhận vài quyển. Tôi có dự định rủ ôg LM đi cùng và gửi tặng TPH.VLcom. để cùng đọc cho vui. XM chờ nhé.. Chúc XM, Phương Nga vui khỏe. Thân.