Lời thật không sợ mích lòng
Mấy năm qua, tôi đã được đọc nhiều thơ, văn, và bình luận trên nhiều trang web cựu học sinh Tống Phước Hiệp. Cám ơn các ban biên tập đã tạo môi trường cho mọi người có nơi sinh hoạt. Tuy nhiên, tôi có đôi lời, xin hiểu cho là những nhận xét của riêng tôi, không ngụ ý chỉ trích một ai hay phê bình trang web nào cả.
Tui nói cho chú nghe , không phải mình cỡi áo cho người xem lưng….
Những bài văn, thơ hay, kèm theo đó là các phản hồi vui nhộn, chính xác làm cho chúng ta càng gần gủi thêm. Chúng ta, dù sao cũng coi như hàng sĩ phu (đã tốt nghiệp cấp 3, khi xưa là Tú Tài ). Hơn thế nữa, còn một số các bạn có thể gọi là…đại sĩ phu (tốt nghiệp cử nhân (văn chương), tiến sĩ). Thế thì, các bạn hãy dành kiến thức của mình đóng góp cho các trang web ngày càng phát triển hay hơn. Cũng mong ban biên tập, đừng chạy theo số lượng, làm cho người đọc cảm thấy trang web do mình phụ trách trở nên đơn điệu. Chúng ta không phải ai cũng là nhà văn, nhà thơ như Nguyên Sa, hay Hồ Xuân Hương. Tuy nhiên, khi đọc những thơ, văn… nhiều khi hơi quá lố ở độ tuổi của chúng ta (U50, 60), muốn bình luận để giúp ý với tác giả, thì không được ban biên tập đăng lên. Tất nhiên ban biên tập vẫn biết các bình luận này đúng, nhưng sợ mích lòng? Do thế, người viết lầm tưởng bài văn, thơ của mình được nhiều bạn ủng hộ. Tôi nghĩ, cũng phải nên cho người viết bình luận một lý do tại sao bình luận không đăng lên. Có những bình luận quá ư chung chung như là bài thơ, văn hay quá, viết nữa đi… Không biết người đọc có phân tích từng lời thơ, từng lời văn, có đúng với cuộc sống, xã hội hay thuần phong của người Việt Nam chúng ta hay không? Các bạn thân mến, có rất nhiều thể loại để các bạn viết thật phong phú, tự nhiên. Cố gắng viết không trùng lập!
Ngồi buồn ta viết, ta chơi….
Quậy qua, quậy lại, tự mình khen hay
Nhớ gì, thoải mái viết ra…
Gởi đến trang web, mọi người cùng xem
Mỗi ngày chờ đợi luận bình…
Cùng lúc một tá, mọi người đều khen…
Hàng trăm chê trách không lo…
Có ban biên tập, sau lưng bên mình
Sự thật nào biết, nào hay…
Mong rằng các bạn hiểu cho!
Admin, khổ lắm, cần nhiều bài đăng
Vì vậy người viết tưởng hay…
Quậy bậy, viết bạ mọi người xem chơi…
Các bạn ! đây cũng không phải là một bài thơ , mà là một bài thực tập làm thơ của tôi. Nếu tải lên, cho đủ số lượng, sẽ có người “quên” không đọc kỷ, sẽ “phán” ngay… bài thơ quá hay, hãy viết nữa đi anh. Bởi vì mỗi câu tôi viết đều xuống dòng, giống như thơ đó mà.
Không biết ông SOS nhà ta có dám đăng bài thơ của tôi lên không? Nếu có, xin mắt nhắm mắt mở khen tới tấp cho tôi mừng, có hứng tiếp tục mần thơ nhé. Tôi hổng muốn ai chê thơ của tôi à nhe.
Anh Tuấn (NK79)
Tái bút: Nếu bình luận, sau vài ngày mà không thấy ban biên tập đăng lên.
Vui lòng liên lạc : [email protected]
Cám ơn Anh SOS,đã không ngần ngại nhắm cả hai mắt (chứ không thèm mắt nhắm, mắt mở) để đăng tải bài này cho em, thế là em đã thành công một bước về cuộc đời thơ văn của em…Nếu ban biên tập mở thêm một nội dung ” Đọc văn, thơ cóc ” xin anh cho em làm chủ xị, hiện tại em đã thành công và muốn tiến lên …để được nổi tiếng trên cả thế giới…em không muốn làm thi sĩ, văn sĩ nữa…chỉ muốn làm NHÀ SẢN XUẤT THƠ,VĂN ( trong 15 phút có thể em viết được cả tá thơ… còn văn 1 tiếng viết cả mấy bài ). chính em cũng không hiểu tại sao thơ,văn trong lòng em cứ cuồn cuộn trào ra như thác đổ…,không ngừng…vì thế em dự tính mở một “công ty sản xuất văn,thơ..”.bên Mỹ không có các công ty này. Mong Anh giúp cho – đến đây tự nhiên trong lòng em, thơ lại tràn ra ngoài…sẳn tặng luôn các bạn bài thơ mới này. ( mỗi câu viết xuống dòng là thơ của mình – thơ mình thuộc thể loại mới nhất không ai biết đến, tiện đây nhờ Anh SOS cho tên gọi của thể loại thơ này ! Một lần nữa xin chân thành cám ơn Anh SOS ) .
Thằng cùi, viết tặng bạn mù. -Mù liền đọc thử, thơ này hay ghê.! -Ai khen, tôi tiếp tục làm…. -Cùi hay… viết chữ, mù thường… đọc thơ -Thật là hợp tính với nhau. -Có cùng một lúc, người ta chê cười… -Cười chê thì mặc người ta. -Miễn ban bình luận đừng chê đừng cười…
Tự Trào
Anh Tôi viết quả là hay!
Đọc xong, tự thấy thơ mình còn hay hơn….
Sẳn đây “mần” đại mấy câu,
Cho anh biết được cái tài của em.
Cho dù không phải ” sĩ phu”
Tự tin em bảo em là “hào văn” (văn hào)
Nếu ai muốn biết dung nhan
Xin mời lên mạng em phang mỗi ngày….
Xì-tin em chẳng kém ai….
Đuôi gà em bới cao cao vút trời
Văn chương em lại đa tài
Ghi trên trang giấy vài lời tặng anh!
PhuơngMai
Thấy ai ngẫu hứng mần thơ.
Tui đây cũng muốn….quơ quàu viết theo.
Nhưng văn ý cứ …eo xèo…
Chứ không tuôn chảy …vèo vèo như ai.
Thôi chờ Tuấn Võ ra tay.
Mở công ty mới ít bài tham gia.
Công ty sản xuất đại trà.
Văn thơ thể loại rất là đa dang (đa dạng)
Miễn sao chấm dấu, xuống hàng.
Thành thơ ngẫu hứng, rõ ràng chẳng sai
Mong ai đọc chớ chê bai.
Ít dòng con cóc tui rày góp vui.
HA HA HA …….Anh Tuấn ơi, KO đọc bài viết của anh thấy vui vui và ngồ ngộ, nên góp phản hồi một cách vô tư thôi nhe.
Phương Mai, Kiều Oanh ! Hai bài thơ mần thật tuyệt phẩm… tuyệt tác… (chấm,phết đầy đủ…nhớ xuống dòng mỗi câu đó là thơ…) chắc phải xin anh SOS gấp, mở thêm trang web về thơ, văn…con cóc… để anh em chúng ta tha hồ ” sản xuất ” ,và tự khen lẫn nhau (nhớ viết phản hồi khen nhé… khen nhiều chừng nào tốt chừng ấy…) tới đây thơ lại trào… ra nữa rồi…muốn ngừng cũng chẳng được (con ruồi bay qua, mình cũng muốn mần thơ..) có lẽ sau này sẽ nổi tiếng nhanh hơn dự tính…..
Ngồi bên cạnh bạn ,bạn làm thơ…
Thơ bạn, chan chứa những thân tình!
Giận tức vì thơ bạn hay…
M …nó quẹt bậy một bài
thử xem cao,thấp thằng nào hay hơn… Nguyên Sa,chưa chắc bằng tôi…
Vì thơ người viết, xem rồi hiểu ngay.
Thơ tôi, phải đợi trăm năm…
Tôi mần, chẳng hiểu nghĩa thơ là gì?
Làm sao, bạn hiểu thơ tôi…
Chỉ có hai bạn Mai Phương, Oanh Kiều
( hai bạn nhớ khen dùm! vì chúng ta sẽ là những thi sĩ tương lai…sẽ nổi tiếng ở ngàn năm sau… )