BẸO của Phong Tâm

Ngày đăng: 6/01/2022 05:11:49 Chiều/ ý kiến phản hồi (1)
Bẹo mà không bán. Trên dòng sông dài, người bẹo chính mình, giá gì chỉ là giá gì thôi tô đậm được cái tên mình có. Bẹo danh lên bức tường rêu, bẹo cơn mơ và bài thơ trên lịch, nghe đêm rao vặt, thấy gió quét, trăng rơi, khuya rần rật… thể hiện sự hào hứng, say đắm, miệt mài, tưởng chừng là quên mà vẫn còn rất nhớ. Cuối cùng, có cái bẹo để đổi lấy cái Tết cười ra GIêng, niềm vui với lộ trình mình đã đi qua. Một bài thơ với một chữ Bẹo của anh Phong Tâm, cho thấy tác giả đã treo vào trong đó trọn vẹn tâm hồn, rung động từ trái tim của chính mình, khiến cho người đọc không thể phủ nhận nếp sống tình cảm của tác giả đối với thơ.( TV)
BẸO
 
Qua sông tôi nhớ sông dài
Con đường phẳng lặng đi hoài vẫn quên
Giá gì có một cái tên…
Mà tô vẽ đậm. Mà tênh hênh chiều?
 
Dựng danh lên vách tường rêu
Đêm ngồi rao vặt, ngày khêu mắt trời
Mưa dầm, gió quét, trăng rơi…
Tiếng khuya rần rật cho đời ngẩn ngơ!
 
Tôi còn tôi với cơn mơ…
Đọc câu thơ cũ trên tờ lịch xuân
Ngỡ quên mất một tên đường
Tưởng còn nhớ đoạn sông vương vấn lòng!
 
Tôi cầm tôi bỏ vô trong
Có em nào buộc ba vòng bẹo chơi?
Tàn đêm nay… vỡ giọng người!
Hứng Xuân rửa mặt, Tết cười ra giêng.
 
Phong Tâm
(05.01.2022)

Có 1 bình luận về BẸO của Phong Tâm

  1. Phong Tâm nói:

    Đọc lời bình dẫn của Thu Vàng cho bài thơ “Bẹo”, thật lòng tôi rất cảm kich vì tôi nghĩ và tin rằng có sự thấu cảm, cẩn trọng, lẫn thân tình. Tuy nhiên, có thể mỗi người hiểu theo một cách riêng. Dù sao qua bài dẫn cũng sáng lên nhiều điều thú vị, nhiều ý hay. Xin cám ơn bạn Thu Vàng thật nhiều.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác