Đêm nguyệt lan của Phong Tâm
“Đêm Nguyệt Lan” là một bài thơ hay trong những bài thơ hay mà tôi đã được đọc gần đây. Lời thơ trau chuốt, ý tứ thật dịu dàng nhưng sâu thẳm. Vừa đọc vừa thấy lòng lâng lâng theo cái cảnh, cái tình của tác giả ,để rồi cuối cùng cảm xúc đã thực sự được thăng hoa theo hai dòng thơ cuối “Có một đường xuân qua cánh mộng Thả dòng hương lại với trăng chênh!…” (KD)
ĐÊM NGUYỆT LAN
Em ơi chiều lạnh bay manh mún
Rớt xuống hồn đêm một thỏi hương
Tiếng hát chim rừng như khói mịn
Cỏ hoa đồi trắng thở nghiêng sương
Em hiện ra trong mắt lá rừng
Qua ghềnh thác dội ánh trăng rung
Về đâu ngược gió mùi hoang dại
Áo mộc mơ màng thái cổ nung
Em về phơi phới chùm xuân lạnh
Ơi nguyệt lan xưa tự thuở nào
Ơi nguyệt lan đong ngần tuyết trắng
Giờ nguyên tiêu trầm mặc trên cao
Em khắc lòng thơm chữ vọng tình
Nghe từng thớ đất bỗng lên xanh
Rừng Âu biển Lạc ngàn xưa đẫm
Ta ngỡ quên mà nhớ rất thành
Ơi nguyệt lan ơi lan nguyệt đỉnh
Có một đường thơ gót lụa mềm
Có một đường xuân qua cánh mộng
Thả dòng hương lại với trăng chênh!…
Phong Tâm
Đêm Nguyên Tiêu – 2018
(Ảnh hoa lan từ vườn nhà Phong Tâm)
Câu kết bài thơ ” Thả dòng hương lại với trăng chênh ” là câu tuyệt vời khi nhìn bức ảnh ” Đêm nguyệt lan” Cám ơn đại huynh vừa cho thưởng thức một bài thơ thật hay, thật nhẹ nhàng.
Thành thật cảm ơn Nhà thơ Kim Dung đã dành nhiều ưu ái cho tác giả qua nhận định, giới thiệu bài thơ “Đêm nguyệt lan”.
Thật tuyệt! Được muội Trầm Hương Ptt cảm nhận sâu sắc một dòng thơ thay cho người viết, huynh PT vô cùng cảm động khi có người thấu hiểu ý tác giả.
Định góp vài lời với Chưởng môn Hắc Thủy mà chưa làm được …bởi tính còn ham rong chơi, và ỷ y biết Chưởng môn khỏe là ổn rồi nên …từ từ kiếm chuyện thêm thì sẽ… chọc<tính hay chọt, chỉ dám chọc với Chưởng môn thôi>.
Nè … bắt ̣̣đầu chọc : nhưng thôi… không dám<đố huynh biết đệ định chọc cái gì?>
Nhắc tới nhà…”cà phê không đường” là gặp toàn “bí hiểm”, bứt tóc cũng tịt ngòi luôn, chịu thua rồi ông “không đường” ạ! Còn chọc chọt là nội lực còn ngon lành?
Anh Phong Tâm kính ,
Bài lần này ,,,người đọc thấy được tứ thơ mới , lạ được sáng tác trong một ngày Nguyên Tiêu đặc biệt,,,( Rằm tháng giêng ) đến độ hơi khó hiểu ? ,,,Có lẽ tác giả muốn ý thơ theo cõi lòng mình bay bỗng chăng ? không hiểu chút nào ,,,,”Tiếng hát chim rừng như khói mịn “,,,, chắc hồn tác giả đang thả bay theo khói để được bay cao hơn ?? khói ,,,nào có âm thanh đâu ? Thôi . miễn tâm thi nhân vui là ổn rồi , lấn lướt mọi bệnh tật . Vào đọc khổ đầu những ba lần ,,khi đọc được hai từ” manh mún “, em hơi bị ” dội “,,,thật khó phản hồi , không hiểu Huynh Phong Tâm nghĩ sao ?
hoành Châu ~Châu Lãng Uyển (Gia đình C )
Hoành Châu thân mến,
Anh thật vui và rất thích khi được nghe, ờ nói mới lạ (được đọc hoặc thấy sao lại nghe?) khi có người phản ý trong cách dụng từ, phải vậy chứ, để thấy rằng tâm hồn yêu văn học được thể hiển cao. Về từ vô lý, không hiểu được, rồi sẽ có lý và hiểu được, PT tin chắc như vậy khi hạ bút. Bởi vì lúc viết tâm tĩnh, lặng để nghe đến thấy trong trầm lắng, buông chấp để hướng giác…và cảm nhận qua tâm linh. Anh cám ơn Hoành Châu – Châu Lãng Uyển đã có lời “phản biện” rất cần thiết,
…(được đọc hoặc thấy sao lại nghe?) nghe ở đây cũng như là đang làm thơ đấy huynh ơi… hi hi. Đọc hoặc thấy chưa chắc đã “nghe” < Chẳng như lời huynh đã viết sao? ” Bởi vì lúc viết tâm tĩnh, lặng để nghe đến thấy trong trầm lắng, buông chấp để hướng giác…và cảm nhận qua tâm linh.”>
Không phản hồi cho bài thơ mà lại đi phản hồi …cho phản hồi,thiệt tình !
Vậy mới là “Môn chủ phái Cà phê không đường”, uống khỏi nhắm mắt để chọc thiên cười vui, đỡ buồn! (?)
Theo em hiểu câu
“Tiến hát chim rừng như khói mịn”
– Khói min… chỉ thoáng chốc tan vào hư không
– Tiếng hát chim rừng …. thoắt líu lo vang dội rồi âm thanh ấy cũng thoắt tan vào hư không
Sự so sánh ở đây là thoắt hiện hữu rồi thoắt mất đi
Cảm nhận đầu tiên là tiết tấu âm điệu của bài thơ nhẹ nhàng, du dương , êm ái.
Thơ hay là cảm, chớ không cần hiểu hết, hén nhà thơ gạo cội Phong Tâm.
Mừng thiệt đó Nguyễn Thị Hạnh à! Đã có người cùng “Ngộ” ra kiểu “ngụy biện?” của các nhà thơ dụng ý “khó hiểu” lại ưa lấp liếm (?) đúng không. Cám ơn Hạnh cho một nhận xét riêng.
Bài thơ hay không chỉ với những thi từ vừa mộc mạc gần gủi., vừa tha thiết chân tình để nhớ về em về một đêm nguyệt lan xưa cũ mà còn hay ở âm điệu nhẹ nhàng để ru hồn ta vào giấc mộng của một đêm tràn ngập ánh trăng soi những nhành lan quyến rũ
” Ơi nguyệt lan ơi lan nguyệt đỉnh
Có một đường thơ gót lụa mềm
Có một đường xuân qua cánh mộng
Thả dòng hương lại với trăng chênh”
Là nhà “Phân tích, lí luận, phê bình” từ khi nào vậy cô em nhỏ Phan Lương? Vui thôi nhé!
Cám ơn em cho người anh ăn quả ngọt đầy hương vị mà cứ tưởng mình mơ có được. Dầu mơ hay thực cũng thích thú… phải không nào? Chúc PL có sáng tác mới.
Huynh Phong Tâm kính mến! Đọc bài thơ của huynh, cảm nhận đầu tiên của em, đây là một bài thơ rất hay, cảm xúc ngọt ngào… Em không dám phân tích từ ngữ, chỉ thấy rằng bài thơ này của huynh có âm sắc mới lạ, ngôn từ chắt lọc, thanh thoát…ngấm vào lòng từng chữ một. Em xin có mấy câu cảm xúc về nguyệt lan anh nhé!
Nguyệt lan thấp thoáng trong vườn lạnh
Lác đác sương khuya đổ loáng cành
Hương sắc ngạt ngào bên lối vắng
Men tình dào dạt giữa trời thanh…
Hoa lan trước sân nhà đêm Nguyên Tiêu, PT chụp thấy nhiều ảnh đẹp gởi cho Yên Dạ Thảo tập hợp để lưu giúp vào blog “Trang thơ Phong Tâm”, khi cần YDT chọn ra làm ảnh nền cho vui, tên “nguyệt lan” xuất phát từ đây. Bài thơ Đêm nguyệt lan được hình thành giữa suy tưởng và hiện thực bất chợt, đơn giản vậy thôi. My Nguyen có những câu thơ dạt dào cảm xúc, hình tượng hiện lên có thể cảm nhận được dễ dàng. Cám ơn MN có mấy dòng tương hợp thật thú vị.
….” Có một đường thơ gót lụa mềm. Có một đường xuân qua cánh mộng. Thả dòng hương lại với trăng chênh .” Đọc thơ nghe như đêm đong đầy hương lan ,huyễn hoặc dáng em . Cảm ơn Anh cho đọc bài thơ hay .Em chúc Anh nhiều sức khỏe.
Vui quá, Lý Hương vẫn đọc thơ PT. Huynh cám ơn LH, chúc hai em luôn yêu nhạc và vui khỏe.