Bước chân buồn của Yên Dạ Thảo
Ngày đăng: 27/02/2017 08:21:06 Chiều/ ý kiến phản hồi (17)
Bài thơ nầy Yên dạ Thảo sáng tác vào mùa xuân 2015 khi ngồi nhớ lại những ngày tháng trước và sau khi rời VN! Thăng trầm của cuộc sống, của tình người… trong cõi thực đã làm cho tác giả hụt hẩng rất nhiều! Cô cô’ vùi mình trong thơ để vơi đi những nỗi buồn vây quanh mình!
Bước Chân Buồn
Bước qua thời áo trắng
Niềm mơ ước bay xa
Đời buồn như chiếc lá
Hồn tím tựa cánh hoa
Bước lên thuyền viễn xứ
Bỏ lại kỷ niệm thương
Xuôi dòng đời trôi nổi
Mang theo tình hoài hương
Bước vào bóng hoàng hôn
Thơ thẩn trên lối buồn
Ngược về miền yêu dấu
Tìm lại thoáng dư hương
Bước qua thời con gái
Cất lại mộng xuân nguyên
Khép chuyện tình hoa nắng
Vui buồn với phận duyên.
Yên Dạ Thảo
09/01/2015
Chị Dạ Thảo lại nhắc đến kỉ niệm xưa , thương hoài một thời áo trắng nữa rồi .
Khi đến tuổi về chiều thì phần lớn ai cũng nhớ đến những ngày tháng vô ưu Hoài Thương ạ!
Chị Yên Dạ Thảo ui
Đọc bài thơ Bước Chân Buồn của chị , em cảm thấy nao nao lòng sao ấy
Bước chân đi xa rời thời áo trắng trinh nguyên, thời con gái nhiều hoa mộng , bước chân xa quê hương đất mẹ và cuối cùng là bước chân vào tuổi hoàng hôn…lời thơ rất nhẹ nhàng mà sâu lắng
Có lẻ bước chân của YDT cũng giống những bước chân của nhiều nữ sinh trong và ngoài nước, vui buồn lẫn lộn trong cuộc sống sau khi rời mái trường. Bây giờ chỉ còn là hoài niệm để mình tiếp tục đi trong khoảng đời còn lại!
Hoài cố hương , hoài cố nhân ,,,YDT tìm về dư hương cũ. Đẹp lắm em !Giữ gìn sức khỏe em nhé ! Hẹn ngày về .
Chị Hoành Châu (Gia đình C )
Hoài cố hương là điều không tránh khỏi cho những người xa xứ chị HC ạ! Em vẫn nhớ và luyến tiếc thời đi học của mình cùng các bạn trong trường TPH xưa! Sau 75 thì mỗi người mỗi ngã, gặp lại thì tóc đã điểm sương, ngồi bên nhau nhắc lại chuyện xưa dường như em sống lại thời áo trắng trong khoảnh khắc chuyện trò cùng bạn.
Năm nay việc làm của em khá bận nên em chưa có kế hoạch về VN! Hy vọng sang năm sẽ gặp lại các anh chị. Em chúc chị luôn vui.
Nhìn nét vui vẻ yêu đời của Yên Dạ Thảo, chị không nghĩ rằng em lại có những nỗi buồn và luyến tiếc. Nhưng đúng là đến tuổi xế chiều thì ai cũng nhớ về dĩ vãng, chị đồng cảm và chia sẻ với em. Chúc em luôn khỏe.
Bài thơ nầy em sáng tác vào mùa xuân 2015 khi ngồi nhớ lại những ngày tháng trước và sau khi rời VN! Thăng trầm của cuộc sống, của tình người… trong cõi thực đã làm cho em hụt hẩng rất nhiều! Em cô’ vùi mình trong thơ để vơi đi những nỗi buồn vây quanh mình! Chị gặp YDT trong mùa thu vừa rồi là “YDT trong héo ngoài tươi” đó chị!
Kỷ niệm thật đẹp của một thời áo trắng…đã khép lại theo con thuyền viễn xứ và những Bước Chân Buồn. Giờ còn chăng là hoài niệm. Ai cũng có một thời để mơ và một thời để nhớ. Mình cũng vậy thôi, YDT ơi!
Cảm ơn bài thơ rất hay của bạn. Chúc vui.
Em cám ơn chị đọc qua bài thơ và cho em sự đồng cảm! Em chúc chị luôn vui trong sáng tác.
Ủ chuyện thời hoa nắng
Ấm hiện tại hữu duyên
Áo ngày xưa tung gió
Giờ buộc chặt ra đường
Nhớ những ngày hoa mộng
Ghi trăm quyển thiên chương
Lần đầu tiên YDT được đọc phản hồi của anh Một Lúa viết cho YDT! YDT cám ơn 6 câu thơ của huynh.
Hi hi
Tánh tui hay cà rởn
Bị rầy hoài sanh tởn
Nên cấm túc bản thân
Chứ rất muốn dần lân
Phản hồi thơ văn bạn
Mới gặp nghĩ tạo phản
Thật ra chỉ quá đà
Một mình là lá la
Bước Chân Buồn của YDT tôi đã nghe trên blog, nay nghe lại chợt nhớ có một thời xa xưa đâu đó của mình. Mặc dầu lời ca có đôi chữ không rõ lắm, nhưng thơ, nhạc và giọng hát vẫn truyền cảm.
YDT sẽ chuyển lời đến nhạc sĩ để nhờ ông nhắc khéo với cô LT! Cám ơn huynh cho YDT lời phê bình thật lòng.
YDT ơi…thơ hay và nhạc như những bước chân chim của thời mới lớn. Nghe hay lắm.Mừng cho em có thêm một tác phẫm thơ nhạc.
Mỗi bước chân trên đường là một kỷ niệm của đời người dù là vui hay buồn cô ạ! Em thường nhớ lại về những ngày tháng khi còn ở quê nhà và những bước thăng trầm khi sống nơi xứ ngườ! Em cám ơn cô đã dành thời gian để xem qua youtube.