Em Về Mùa Nước Nổi (nhạc) của Nguyễn Hữu Tân
Bài thơ “Em Về Mùa Nước Nổi” của anh Phong Tâm viết từ năm 2014, khoảng vào đầu năm nay (2016) chị Hương Chiều nhờ NS Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc dùm nhưng đến nay Yên Dạ Thảo mới nhờ anh Tân giới thiệu ca sĩ để hát dùm bài này. Nay YDT nhờ trang nhà giới thiệu cho anh chị em cùng thưởng thức (SOS)
https://app.box.com/s/wefaisp71sl87u37xfhqwt6znvih0dn8
Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm: Đỗ Hải
Tiếng hát: Thúy An
Em Về Mùa Nước Nổi
(Bài thơ viết tặng Khúc Giang)
Mùa nước nổi lềnh bềnh xác lá
Bến sông Tiền tăm cá bóng chim
Về nơi nào bấy chiều nghiêng
Lục bình trôi dạt, con thuyền xưa đâu?
Trăng hạ huyền hanh hao trắng khuyết
Nắng ngày lên vẫn tiếc đêm sâu!
Bần gie, rũ nhánh bên cầu
Tre dừa giao lá, ve sầu lẻ rơi
Người về sau giọt trời thu rụng
Bước lặng thầm vỡ vụn tình quê
Chưa vui, buồn đã quay về
Nghĩ thương thân phận, vừa nghe bồi hồi!
Sóng xô bờ chơi vơi bông sậy
Đường thôn trang gập gãy chập chùng!
Hình như ngọn bấc vào đông?
Phù sa đùa đẩy mênh mông bến bờ!…
Người năm cũ bơ thờ một bóng
Màu nước son còn đọng bao ngày?
Nhớ thời vạt áo cỏ may…
Dòng sông hờ hững xa hoài vẫn xa!
Phong Tâm
Bài thơ hay, mang hình ảnh quê hương mùa nứớc nổi..Nước nổi chớ không phải lụt, nên nhà thơ thả hồn buồn vui theo con nước, theo từng đám lụt bình trôi, bần gie, tre dừa giao lá, và còn nhiều hình ảnh đẹp chuyên chở tâm hồn nhà thơ..Đó là chất liêu để nhạc sĩ NHT thả điệu dân ca vào nét nhạc…Sáng nay, nghe bài nầy, chợt nhớ quê hương, nhìn ra ngoài trời , tuyết rơi …Sao mà thấy thương bài thơ ” Em về muà nước nổi ” qua tiếng hát ca sĩ Thúy An.
Đại huynh PT , cũng mong một ngày nào đó Trầm Hương Ptt. về thăm lại quê mình…Muà nước nổi .
Thể thơ Song Thất Lục Bát nghe thân quen ,,, trầm bỗng mang điệu buồn quê hương , tác giả nghĩ đến thân phận đời mình không chỉ có vào mùa nước nổi ! Cảm ơn những vàn thơ đẹp của anh Phong Tâm và ban hòa âm cùng Ca sĩ Thúy An . Chúc anh vui khỏe mãi .
Em Hoành Châu (Gia đình C )
Không biết từ khi nào tới hẹn lại lên, cứ cuối tháng 8 âm lịch mực nước bắt đầu leo ngập bờ… Người Miền Nam quen miệng gọi là “Mùa nước nổi”, nghe có vẻ hiền từ, dễ thương hơn là dùng từ “mùa lũ lụt”, kiểu đánh đồng với thời tiết bất thường…
Trầm Hương Ptt. người Saigon gốc phương Nam? Chắc vì vậy dễ cảm thông, cảm xúc… khi nhớ về mùa nước nổi miền quê, có lẽ ít nhất cũng đôi lần thấy được mùa nước lên tràn bờ, ngập bến mà nghe chạnh lòng… mà thương cho bài thơ “Em về mùa nước nổi”. Hy vọng Ptt có dịp về thăm lại quê hương, để hòa mình với những tác phẩm đầy ắp tình quê tình người. Chúc vui.
Hoành Châu thân, bài thơ nầy xuất phát từ phản hồi bài viết “Mùa Nước Nổi” của Khúc Giang khi em về thăm quê hương, với vài đoạn ngắn, sau bổ sung dài thêm (có lý do), vẫn dựa theo cảm nhận được ý tác giả bài viết Mùa Nước Nổi. Cám ơn Hoành Châu cho nhận xét thân tình.
Bài thơ thật hay, mang tình quê hương đậm đà, những hình ảnh lung linh tuyệt đẹp theo từng bước “Em Về Mùa Nước Nổi”. Thể thơ song thất lục bát được phổ nhạc mang âm hưởng dân ca, hòa âm điêu luyện, giọng hát ngọt ngào của ca sĩ Thúy An, đã nâng hồn bài thơ càng chứa chan, sâu lắng…
Xin cảm ơn anh Phong Tâm, YDT và những người thực hiện đã giới thiệu đến trang nhà một bài thơ phổ nhạc thật tuyệt vời.
Anh PT cám ơn My Nguyên có cảm nghĩ đẹp về bài thơ, với âm điệu nhạc và qua ca sĩ trình bày. Bài thơ nghe được cũng nhờ ý của Khúc Giang trong bài viết “Mùa Nước Nổi” gợi cho PT. Ở đây, cũng không quên tình cảm cô Hương Chiều, cô trao bài nầy cho Ns Nguyễn Hữu Tân phổ nhạc để cô hát, nhưng do HC bị bịnh một thời gian dài không thực hiện được, YDT giúp các bước tiếp theo, khi bài nhạc được thu âm rồi anh mới biết. Xin cám ơn tất cả.
My Nguyên cho PT và anh chị em trang nhà đọc bài mới nhe, hình như nhiều người đang chờ. Chúc MN Khỏe và có nhiều bài viết về xuân.