Mưa dầm ăn khoai lang luộc với dưa mắm
Ngày xưa khoảng thời gian lâu không biết bao nhiêu mà định, người dân muốn làm dưa mắm phải qua vài công đoạn sau.
Thuở trước dùng cả hai loại dưa, dưa gang và dưa leo, hiện thời dùng dưa leo gần như hầu hết trên mặt hàng bày nơi chợ. Mối mang dưa đến vựa làm dưa, nơi này cắt đôi trái dưa, cạo sạch ruột, muối hột phủ đều và dầy trong lòng nửa miếng dưa, cứ vậy mà sắp xếp lớp lang lên đến mặt lu “ Ngày xưa dùng toàn lu, khạp với nhiều kích cở theo ý chủ làm dưa “. Muối vậy khoảng 6 tháng cho muối ăn đều dưa, khi cần bán đến đâu dở ra đến đó ( Khui, mở hay giở ), gạt sạch lớp muối ướp trện dưa, sau đó đem cân cho vựa mắm sặc hoặc mắm lóc, nếu sáng mai bán, chiều hôm nay, sau khi chao mắm sặc với đường chảy, họ vùi dưa vào trong mắm sặc, dưa sẽ có màu vàng nghệ đậm vào buổi chợ sớm mai, các khách hàng ngày xưa dùng dưa mắm này mang về nhà không rữa, xắt vừa miếng ăn theo ý thích, ướp tỏi, đường ớt trộn đều, khi ăn có vị tanh của cá mắm, vì vậy mới gọi là dưa mắm.
Ngày nay các hàng bán thức ăn chay cũng có dưa mắm “ Chết danh gọi theo thói quen “, đó là miếng dưa muối do nhà vựa bỏ mối, nơi hàng bán họ rữa sạch để ráo rồi mới bày hàng theo thức ăn chay, tạm gọi là dưa mắm chay.
Con gái tôi mua dưa muối nơi hàng bán thức ăn chay mang về, rữa bắng nước ấm cho sạch, xắt cho vừa miếng ăn, xắt xéo hoặc ngang, thường thì xắt ngang, chứ ngày xưa phài xắt xéo cho đẹp miếng dưa, đường, tỏi, ớt, đâm chụng, vắt thêm vài trái quí theo thói quen cho có mùi thơm dịu, ướp dưa đã xắt, chừng nữa giờ đão đều cho thấm, cứ vậy mà đão khoảng năm lần hơn, sau đó vô hộp đậy nắp, giữ trong tủ lạnh, hôm sau ăn rất giòn.
Đặt biệt con gái tôi dùng đường, tỏi, ớt rất nhiều, do vậy miếng dưa bóng, để lâu sẽ trong và giòn nhiều, vì ớt quá nhiều nên rất cay, con tôi nói ăn vậy mới không ngán, món này ăn với cháo đậu đen nấu đặc, hoặc ăn cùng khoai lang luộc trong buổi trời mưa dầm, khỏi ăn cơm vì say vị cay mặn ngọt của dưa và khoai ngọt xốp dẽo ăn riết rồi no cành hông luôn.
Sáng hôm nay con tôi nấu nồi khoai lang to khi trời đang mưa như trút nước, rồi
mưa rỉ rả, trong nhà chúng tôi dùng bữa khoai với dưa mắm, tôi vốn cao huyết áp và tim mạch, mà dùng rất khí thế, tuy nhiên mỗi lân cắn chỉ miếng dưa bằng nữa cái móng tay thôi, lâu lâu dùng cẩn thận tí cũng không hề hấn đến con tim của mình, tôi nghĩ vậy, vì là món ngon mà mình ưa.
Vừa ăn cha con tôi bàn chuyện học lớp một của cháu ngoại tôi.
– Ba muốn kèm thêm cháu học vần mà không biết đọc làm sao, dạy như kiểu ba học ngày xưa, cháu vào lớp cô dạy đọc khác báo cháu mình dốt càng thêm ngu.
-Đời con học mà nay muốn dạy con bé cũng không biết dạy đọc ra sao nữa huống hồ chi ba, cách ráp vần cũng khác tiến bộ lắm ba ơi, bởi vậy lớp một cũng phải cho đi học thêm kẻo lên lớp hoài mà đọc chử không xong thì tội cho nó.
Tôi tức mình vì mình dốt, không kém cháu mình được, nên bạo phổi bạo gan vào lớp hỏi “ Thụ huấn cô “, cô dặn -Chử K phải đọc là Cờ, còn nữa chữ Q cũng phải đọc là Cờ, còn ráp vần nữa bác, nhiều cái đổi lắm con nói sợ bác không hiểu, phần tập đọc kiểu này thọ được hai năm nay đó bác.
Tôi nhủ thầm sau này em tôi có nói cây súng AK tôi sửa nó – Phải kêu là cây súng A Cờ, còn chỉ số thông minh tây nó kêu Ai Qu, mình sửa lưng nó phải kêu chỉ số thông minh Ai Cờ mới đúng, nếu nó ngớ người ra mình bảo Quan tao dạy thế.
Trương Phú
H1
H2
Công đoạn trộn dưa mắm thật hợp vệ sinh chỉ đọc bài thôi là bị tiết tâm linh rồi, sáng dậy sớm, đang đói bụng nhìn mấy củ khoai lang tím và tô dưa mắm ngon quá, ruột bị cồn cào, ngon quá anh Phú ui! anh này ác thiệt nghen. Sáng nay giao ca xong tui phải đi chợ mua dưa mắm về ăn mới được, ăn với cháo trắng nóng hoạc với cơm nguội cũng ngon thôi.
Thay mặt anh Trương Phú. Gởi biếu bạn Phi Rom 1 dĩa khoai lang luộc và 1 dĩa dưa mắm dùng đỡ ngày hôm nay. Đây là món ăn dân dã của tụi tui ăn hoài !
Sáng nay mưa dầm dề kéo dài từ đêm hôm lận, dưa mắm cô gia ít ớt thôi, con tôi làm có cay muốn thấy lão nội, nhìn thì ngon, ăn quá cay, phải ngốn ngáo khoai, lại lạt miệng, cắn miếng dưa mắm lại mặn cay, rồi lại khoai.. đầy bụng lắm cô Phi Rom và các bạn, không khéo lại đầy hơi…trung tiện giữa đám đông… tui bị rồi..
Lâu lắm tôi mới “nghe”, đúng ra là thấy ở đây hai chữ trung tiện. Người Bắc VN nói là “đánh dấm (hay giấm?)”, còn “Nam Kỳ quốc” là là… Hi hi…
Phản ứng tự nhiên của cơ thể là một trong những “hạnh phúc” của con người mà sao xã hội thường phải dấu diếm thật là … bất công với nó!( nói cho vui thôi nhe bà con)
Hai chữ này cũng làm tôi quay về những khoảnh khắc buồn cười , đổ thừa , giận hờn… hồi xưa, khi ở quê, ở trường, ở rạp hát… ở khắp nơi nếu “hiện tượng” này xảy ra.
Thêm là nếu ăn khoai lang sống (không nấu) thì rất dể “bỏ bom” !!!
Hiện tại tôi cũng thường ăn khoai, thích ăn loại khoai tím dẽo hơn là loại “mềm xụm”, loại dẽo bán mắc hơn loại mềm. Sáng nay tôi cũng cừa điểm tâm bằng một củ khoai và cà phê không đường / không bạn.
Chử trung tiện là tôi chơm của quý vị bên Y dược đó anh, cái vụ đõ thừa về đại sự này thì ai cũng gặp cũng đã từng bị thưởng thức nhiều lắm rùi. Tôi nhớ một kỷ niệm kể anh nghe, buổi chiều trong khuôn viên tòa hành chánh Rạch Giá, gió từ biển thổi 1 chiều vào, tôi ngồi ở tay lái xe, xui theo gió là thằng Liêm, thằng này cao ốm, để ria mép, nhìn là muốn Oánh liền, ngồi chót là thằng Nhàn, ngồi bàn chuyện thiên hạ sự, liếc qua thấy thằng Nhàn vảnh cái môi trên hỉnh hỉnh cái mủi, như muốn lấy môi đậy lổ mũi, thằng Liêm ngồi kế tôi mặt tỉnh bợ, tôi hỏi – Nhàn mày làm cái gì hỉnh hỉnh vậy mậy . – Thúi quá. Tui nóng mũi – Thúi thì đi ở đó ngồi mà vảnh vảnh cái môi. Mạnh thằng nào nấy dông, tôi dông vì ngại ” anh chị bự ” vòng lại mũi tôi. hì,,hì. giờ không biết tụi nó nơi đâu, chết sống ra sao..
Xin lỗi phải nói thẳng với anh Phú:
“Ghét” ơi là “Ghét” bài viết nầy!
Vì sao? Vì từ sáng đến giờ chưa có một hột cơm vô bụng. Nhìn tô dưa mắm tỏi ớt…thiệt là “tức ấm ách”!
Cô Phương Nga ơi, tui thêm tý ý vầy, ngày xưa bà tôi trộn ba khía, tôi thích nhất là dùng cái mai ba khía, lật ngửa ra múc chút nước trộn dưới đáy tô, cơm nguội ém đầy mai cua, mình đưa lên miệng dùng đũa và cơm, ôi ngon khỏi phải nói. Hiện thời con gái tôi làm ba khía, nó bỏ cái mai, tui muốn ăn cũng chẳng có, buồn tiếc trong bụng mà hỏng dám buồn ra mặt đó cô Phương Nga- Phận ăn theo- he ..he..
Viết cách chế biến dưa mắm như vậy, thực khách mới dám ăn dưa mắm chứ , sạch sẽ , hợp vệ sinh ,,,dưa mắm làm ngon ăn với cháo , khoai lang hoặc bắp nấu cũng đều tuyệt hết ,,, nhất là mưa dầm càng tuyệt ,,,,,nhớ bài thơ nào ,,,” mưa ngoài trời sao lòng ta ấm ớt mãi,,,,, ” Hoành Châu (Gia đình C )
Bài thơ nào mà có ớt cay vậy cô Hoành Châu, vậy bài thơ này vô đầu mình đọc chậm rãi, sau đó càng đọc càng nhanh vì,, cay ạ !
Ở ngoại quốc, sắn, khoai, bắp là những món quý, chỉ nhìn là đủ thấy ngon rồi, huống chi có cả dưa mắm để ăn kèm với khoai luộc. Cám ơn anh Trương Phú đã cho Bếp Ấm một món ăn quen thuộc, giản dị nhưng ngon miệng với cách biến chế riêng của cháu Ky khiến dưa mắm tăng thêm vị giòn, ngon và đậm đà.
Nhắc món dưa mắm tôi lại nhớ những món ăn ngày xưa của mẹ tôi . Dưa mắm để làm món mặn thường trực .Món dưa mắm ăn kèm với canh bí đỏ , canh khoai mỡ , canh rau tập tàng . Những ngày mưa , ăn cợm với những món này ngon phải biết .
Cùng cô Thu Cúc, món dưa mắm, ngày xưa trộn nguyên xi có dính nước chao mắm sặc, do bà cô Hai, là bà coi sóc nhà cửa kèm chăn tôi từ nhỏ đến lớn, lâu lâu làm một lần. Bà ăn trầu bô bô, hồi nhỏ tôi nhìn bình thường, đến khi tôi hơn 10 tuổi, bất chợt chú ý, thấy bà dùng 2 ngón tay tém ngổ trầu quanh mép miệng, lau tay vào vạt áo, rồi bóc thức ăn, tôi vọt miệng nói mà quên thắng – Bà cô không rữa tay rồi lại bóc đồ ăn thấy ghê quá. Cái này họa do mình , bà mếu máo phân bua cùng nội tôi đang ngồi trên divan – Chị Năm coi đó, tao rữa đít mày mòn móng chân mà giờ này mày chê tao ở dơ…Thần khẩu hại xác phàm, bị rầy không oan..
Anh Trương Phú kính mến,món khoai lang dưa mắm của anh trông hấp dẫn quá,anh nói rất đúng trời mưa ngồi ăn khoai lang dưa mắm thì không còn gì bằng. Em nghĩ món dưa mắm cũng là món truyền thống của VN như kim chi của HQ vậy. Cám ơn anh Phú đã cho chúng em thưởng thức món ăn dân dã nhưng rất hấp dẫn.
Thưa cùng cô Lài, với tuổi hiện thời của chúng ta nhìn thấy ngon chứ động đũa thường xuyên chắc là hỏng dám rồi, nhìn nó nằm đẫy đà bóng lưỡng trên dĩa, nó nhìn mình mà mình hỏng dám nhìn nó…sợ thèm không dằn lòng đặng.
Anh Trương Phú ơi! Em đã viết phản hồi cho anh rồi nhưng không biết sao nó bay đi mất. Giờ em viết lại vắn tắt thôi nhe! Em chúc mừng bài viết hay của anh đã được vào Bếp Ấm. Nhân đây em cũng xin mạn phép giới thiệu với Cô và bạn bè, nếu có dịp đến nhà anh TP sẽ được thưởng thức nhiều món ăn dân dã nhưng rất tuyệt vời do bàn tay chế biến vô cùng khéo léo của con gái anh. Điều tuyệt vời nữa là hai cha con rất hợp ý nhau, nhất là về vấn đề ẩm thực. Dù có hôm anh cũng càu nhàu:”Con làm thức ăn ngon mà lại nhiều, báo hại ba…trắng đêm không ngủ”. (Cái này MN cũng nghe anh TP vui miệng nói lại thôi). Hi hi hi…
Cám ơn My Nguyen đã “bật mí”, vậy mà bấy lâu nay anh Trương Phú và bé Ky giữ kỹ
quá. Nay biết được thì Bếp Ấm sẽ luôn mong chờ sự đóng góp của bé Ky với sự trợ giúp của ống ảnh anh Trương Phú. Những món ăn giản dị, dân dã chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều ủng hộ của các bạn đọc Bếp Ấm vì ai cũng có thể áp dụng một cách nhanh chóng để có những món ăn ngon miệng cho bữa cơm.
Vậy sao anh Phú hông chịu vui miệng mời em tới ăn…tiếp?