GỬI LÒNG QUA MẤY BẾN SÔNG
Bài thơ này nằm trong tập thơ “gửi chiều ra phố” của nhà thơ Phan Văn Quang. Với một người “ngoại đạo” như tôi việc cảm thụ thơ thường chủ quan trực tính, cho nên bài thơ tình này tôi thích một vài câu: Căn phòng mở bằng ô cửa nhỏ/ Để cho mây và gió nương nhờ (LM)
GỬI LÒNG QUA MẤY BẾN SÔNG
Tháng ba này có nhớ nhau không
Con sông rộng để tình anh nổi
Hoa tim tím neo điều hờn dỗi
Bến bờ xa dạt cánh bèo trôi
Anh không về kịp tháng ba ơi
Khép trái tim có người trú ngụ
Căn phòng mở bằng ô cửa nhỏ
Để cho mây và gió nương nhờ
Phải lòng nhau càng hiểu nhau cơ
Biển sẽ gần trong tầm mắt với
Em trao anh tháng ba chờ đợi
Núi níu ai cứ ngữa mặt nhìn
Eo ruột thắt khi núi lặng thinh
Anh hỏi chim – chim ơi nhắn gửi
Chân lội suối gặp toàn đá cuội
Giật mình ngơ ngác tháng ba đau.
Phạn văn Quang
Bài thơ hay
Nhẹ nhàng và sâu lắng.