Lịch và ta của Trương Mẫn
Tôi đã từng hân hạnh được đọc nhiều bài thơ của anh Trương Mẫn. Bài nào cũng lạ. Nhưng chưa có bài nào lạ và hay như bài thơ nầy. Cũng trầm ngâm trong buổi giao mùa, bâng khuâng xé tờ lịch cuối, nâng niu những tờ lịch đầu mà từ ngữ thật là trau chuốt. Nhìn đời phóng khoáng và nhân hậu khiến bài thơ tuy tải những nỗi niềm mà nghe ra nhẹ nhàng, thanh thản. Trân trọng mời các bạn … (Quách đào)
Móc trên chiếc đinh cũ
Mỗi một tờ lịch mới
Con đường dài lam lũ
Hình hài đầy rồi vơi
Chợt buỗi chiều thức dậy
Trên đỉnh tóc sương pha
Ôi chiếc gương xa lạ
Kẻ thù chính là ta
Chả lẽ là ngoại quốc
Trên quê hương chính mình
Úp mặt vào tay khóc
Tự lá rụng xao cành
Môi mân mê núm sữa
Cùng vị mặn chưa tan
Nói chi lời kiêu bạc
Nghe chi đá thử vàng
Đêm nằm nghe phán xử
Ngươi phải chịu khốn cùng
Vì chẳng vừa hạnh phúc
Ngươi tạo ngục lao lung
Ta là nhân duyên quả
Tề tựu phút giây này
Lòng ta nao nức lạ
Cả đỉnh trời không mây
Đôi tay rồi dang rộng
Còn cả một khối tim
Rủ rê con chim mộng
Vào trời xanh im lìm
Trương mẫn
Rất cám ơn anh Quách Đào đã dẫn lời và anh đã giãi hết ý luôn. Thân cùng anh.
Bài thơ hay quá!
Cả một cuộc đời ,cả một hành trình con người đã trãi qua.Là những thăng trầm của hạnh phúc và đau khổ
Hạnh phúc nếu đã vuột khỏi tầm tay thì lập tức đau khổ sẽ giằng xé bóp nát trái tim ta.Đôi lúc còn làm xác xơ cả một thân người
…Tự nhiên có cảm giác buồn buồn len nhẹ vào hồn
Cảm ơn bài viết rất thực tế , hóm hỉnh pha chút trào lộng lẫn bùi ngùi ,,,,ý thơ chân thật ,,Chúc nhà thơ, nhà nhiếp ảnh Trương Mẫn mãi hạnh phúc theo từng năm tháng.,,, Mong được đọc thêm nhiều bài viết mới của anh Trương Mẫn nhé . Kính ! Hoành Châu ( Gia đình C )
Đọc thơ anh Trương Mẫn bao giờ ta cũng phát hiện trong anh luôn tiềm ẩn những cảm nghĩ thâm trầm và khác lạ với mọi người nhưng không cẩu kỳ văn vẻ. Quan niệm sống của anh rất thực và thẳng thắng. nhưng nội tâm anh không đồng hành vơí thực tại cho nên ” Ôi chiếc gương xa lạ./ Kẻ thù chính là ta “(le moi est haisable). Thực ra anh luôn có tâm hồn phóng khoáng pha lẫn nét nghệ sĩ…cho nên rất yêu đòi:” Cả đỉnh trời không mây/ Đôi tay rồi dang rộng/ Còn cả một khối tim/ Rũ rê con chim mộng/ Vào trời xanh im lìm”. Cám ơn anh Mẫn đã có một bài thơ độc đáo .
“Ăn cắp” bài thơ này bỏ vào “tủ” của mầy rồi PT* ơi. (Xin phép nguội tác giả đi, xin giùm tao luôn nhe 🙂 )
Chả có sao. Yên tâm NHA ƠI !.
Cám ơn Anh Tú, hẹn qua tháng chạp, nếu xin xỏ được Anh Phú Thạnh tôi gởi đến anh một bật mí. Kính anh.
Một “bật mí” vui? Tui đang đoán và đang chờ anh cho biết đó. Cám ơn anh trước.
Cám ơn Phan Lương, Hoành Châu, anh Phú Thạnh đã khiến bài thơ đẹp hơn thập bội. Chúc anh Anh Tú và ba bạn nhiều an lạc may mắn trong nhiều nhiều ngày tới.