Hoa trong gương, trăng đáy nước

Ngày đăng: 27/10/2014 05:22:39 Sáng/ ý kiến phản hồi (10)

0 0thanhthuyvo

Nhỏ bắt chuyện với tôi.Vậy là hai đứa quen nhau. Lớp 6/11 này tôi còn một đứa bạn học chung  từ thời Tiểu học. Nhỏ ấy bé xíu, vóc dáng như học sinh lớp ba nên luôn ngồi bàn nhất. Nhỏ bạn mới tóc nâu cũng ngồi bàn đầu, cùng bàn với nhỏ bé xíu. Tóc Nâu có đôi mắt nâu trong veo, mái tóc dài mềm mại, nâu sẫm như xác lá úa khô. Tất cả toát lên từ nhỏ nét dễ thương, ưa nhìn. Tóc Nâu với tôi gắn bó nhau suốt bảy năm Trung học và cả quãng đời sau này…

“Nếu được quay trở lại thời đi học, D.xin không là người thứ ba ”. Tôi im lặng thở dài. Ba con người, ba tâm trạng khác nhau, ba nỗi đau như nhau. Một nấm mồ lạnh lẽo, một góa phụ xuân sắc từ lúc về nhà chồng. Một kẻ nổi trôi, lang thang tìm bờ bến mới. Năm đó lớp 11, Tóc Nâu và chàng Thông Minh phải lòng nhau. Tôi không nói ngoa chút nào, hai đứa nó thật là đẹp đôi! Tình yêu thanh khiết, nhẹ nhàng. Chỉ có điều yêu hơi sớm, đôi khi mải yêu nên thỉnh thoảng lơ là việc học. Thông Minh học giỏi, đẹp trai – niềm tự hào của các bạn nam, và cũng là mơ ước của các bạn gái! Chuyện tình đẹp như mơ đó đến năm lớp 12 bỗng nhiên đầy sóng gió! Tôi bận học vả lại Tóc Nâu dường như ngại tâm sự với tôi…Tóc Nâu đến trường một mình, lặng lẽ, ánh mắt lơ đễnh, thoáng buồn. Tôi chỉ biết khi mình đang học năm nhất Đại học thì nghe tin Thông Minh cưới vợ. Tiếc rằng cô dâu không là Tóc Nâu – nhỏ bạn thân dễ thương của tôi mà là D. D. học chung tôi từ năm lớp 11.D. không để lại trong tôi ấn tượng gì nổi bật so với Tóc Nâu. Kể từ hôm đó mắt Tóc Nâu buồn mênh mang ngân ngấn lệ dường như chỉ chực tuôn trào. Đôi mắt u hoài ấy nhấn chìm biết bao chàng trai quên ngày tháng, mê mải trồng cây si trước cổng trường ĐH Tổng Hợp. Vài ba cuôc tình chóng vánh qua đi có lẽ chỉ vương lại chút dư âm ảm đạm. Tóc Nâu đột ngột báo tin lấy chồng, đột ngột đến nỗi tôi chưa kịp làm quen vị hôn phu của nhỏ ấy. Ngày cưới Tóc Nâu thật bất ngờ, tôi bận rộn, năn nỉ mãi không đổi được lịch trực. Lòng tiếc thầm không được nhìn thấy bạn mình xinh tươi rực rỡ vào ngày trọng đại nhất của người con gái. Buổi chiều sau tiệc cưới Tóc Nâu đáp chuyến xe đò đến tận nơi làm việc thăm tôi. Có lẽ chưa có cô dâu nào đi thăm bạn mình vào ngày này như Tóc Nâu, bạn tôi. Hai đứa tôi gần như thức suốt đêm trò chuyện. Hai đứa nhắc đến lớp cũ, bè bạn thời TPH, thời cấp 3. Tôi tránh gợi lại năm học cuối cấp. Tôi muốn Tóc Nâu quên đi mối tình đầu thơ dại. Vậy mà Tóc Nâu rõ hết chuyện gia đình của Thông Minh và D….

Tôi gặp Thông Minh, suýt chút nữa không nhận ra. Gương mặt phong trần, dáng vẻ ngạo mạn, bất cần đời chỉ có đôi mắt vẫn sáng ngời ánh lên vẻ thông minh, chân thật ngày nào. Thông Minh có 3 con, đã ly dị. Thông Minh về ở với chị, buôn thuốc tây kiếm sống. Thời đó buôn bán thuốc tây rất vất vả, nhiêu khê. Thông Minh vào thăm đứa cháu bệnh sốt xuất huyết- lại là bệnh nhân tôi đang điều trị. Lần thứ hai tôi nhìn thấy Thông Minh trong đêm trực cấp cứu. Tôi không còn nhận ra bạn mình lúc nhập viện. Đột quỵ do huyết áp cao. Thông Minh ngủ vùi như cậu học trò qua bao đêm thức trắng ôn thi. Thông Minh đốt đời mình trong khói thuốc huyễn hoặc, chôn vùi tương lai trong men bia cay đắng. Thông Minh phẫn uất nguyền rủa cuộc đời. Đôi mắt khép hờ, hơi thở ngắt quãng. Thông Minh đang mơ giấc mộng dài. Ôi, giấc mơ dài có lẽ dịu êm hơn đời thật. Biết đâu đó có tháng ngày yêu thương thơ mộng chập chờn. Biết đâu đó có khung trời D5 xưa cũ quay về cùng Tóc Nâu áo lụa hồng phấn! Ôi, Thông Minh ơi, xin hãy tỉnh lại bạn ơi, dẫu có vài phút thôi cũng được, tôi sẽ kể bạn nghe nỗi niềm khắc khoải của Tóc Nâu… Mặc lời cầu xin Ơn trên ban phúc lành, Thông Minh vẫn mê man, bất động. Sau dăm ngày gắng gượng chống chọi với bệnh tật, Thông Minh rũ bỏ tất cả, nhẹ nhàng trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay người chị gái. Tôi bùi ngùi nắm lấy tay Thông Minh, giữ tay bạn thật lâu, siết chặt tay bạn lần cuối thay cho Tóc Nâu “ bình yên bạn nhé. Tóc Nâu chưa bao giờ quên bạn”. Tôi thấy dường như môi bạn khẽ mỉm cười. Nụ cười thanh thản, gương mặt an nhiên như trẻ thơ. Thôi thì cũng xong một kiếp người. Thôi thì khép lại một cuộc tình. Một đời còn lại có gì đâu! Tôi biết Thông Minh đã chết từ khi cuộc tình tan vỡ, đến hôm nay thật sự là ngày khai tử, là ngày người ta khắc tên Thông Minh trên bia mộ. Chút này còn sót lại nơi thế gian, chút này gởi Tóc Nâu để mà thương, để mà nhớ.

Tình cờ D. và tôi gặp nhau, bất ngờ hơn nữa là là hai đứa có một đêm trắng bên nhau. D.hỏi thăm Tóc Nâu, D. bật khóc nức nở, cầu mong Tóc Nâu tha thứ. Tha thứ cho lòng kiêu hãnh, hiếu thắng vốn có của tuổi trẻ. Dù lễ cưới diễn ra như ước nguyện nhưng D.sớm nhận ra rằng Thông Minh chỉ yêu mỗi mình Tóc Nâu. Những gì D. cố giành được từ tay Tóc Nâu chỉ là khoảng lặng mòn mỏi, là tháng ngày khô héo, hao gầy. Càng cố gắng vun đắp hạnh phúc càng ngụp lặn trong đau khổ, hụt hẫng. D. tìm đủ mọi cách xóa mờ hình ảnh Tóc Nâu trong từng kỷ niệm, ký ức của chồng…cuối cùng người thất bại cay đắng, thua cuộc thảm hại là D.chứ không phải Tóc Nâu. Tóc Nâu vẫn dễ thương, vẫn tóc xõa hiền hòa, vẫn áo màu hồng phấn- màu hai đứa tôi say đắm, tương tư thuở ấy. Tôi không quên chiếc áo bà ba đầu đời- hai đứa hẹn nhau cùng mặc năm lớp 11. Tóc Nâu chọn màu hồng phấn, rất ngọt ngào, tươi trẻ. Còn tôi áo hoa tím nhỏ li ti mong manh nhạt nhòa trên nền trắng đơn sơ. Đó là hai tà áo dài của hai bà mẹ cô giáo sửa lại cho con gái đến tuổi mộng mơ. Nhắc đến màu áo đó tôi thấy lòng mình chùng xuống…Màu áo hoa tím len nhẹ vào bài thơ nồng nàn của ai đó xa xôi….

Ánh mắt thảng thốt như dại đi. Ánh mắt sững sờ, hụt hẫng nỗi tuyệt vọng. Anh đứng ngây người như hóa đá. Anh run rẩy đọc Đơn Ly Hôn từ tay Tóc Nâu. Anh hiền lành, nhẫn nại chấp nhận Tóc Nâu ngay cả tính khí đôi lúc thất thường. Đôi mắt anh tươi vui hiền lành biết nói lời tha thiết riêng dành cho Tóc Nâu “ hãy để anh được chăm sóc, thương yêu em đến hết cuộc đời”. Tóc Nâu rời bỏ anh Hiền Lành nhẹ nhàng như chiếc lá thu cuối mùa. Bởi lẽ chỉ có tình yêu đơn phương của anh ngay từ buổi đầu. Tình yêu đó cho dù cố công nuôi dưỡng nhưng vẫn mãi non trẻ theo năm tháng chất chồng, tình yêu đó không thắp nổi ngọn lửa yêu đương mãnh liệt nên chẳng bao giờ trói buộc được một trái tim từ lâu lỗi nhịp!

Hôn nhân không tình yêu quả thật tàn nhẫn! Tàn nhẫn hơn cả nỗi bất hạnh, chia lìa lứa đôi. Hai chiếc guốc đơn côi song hành gõ nhịp, thanh âm khô khốc, oán hận. Ai là người may mắn đón nhận hạnh phúc ấm êm, ai là kẻ mang thân phận hẩm hiu, đau khố? Người mất đi tình yêu có lẽ đau khổ tột cùng. Người mang tình yêu thật lòng trao cho người mình yêu- một tình yêu dường như chưa hề hư hao mất mát- có lẽ là người hạnh phúc viên mãn nhất. Cái gọi là tình yêu cuối cùng và duy nhất của đời người chao ôi chỉ là hoa trong gương, trăng đáy nước! Hoa dù hàm tiếu, yêu kiều đến cỡ nào cũng chỉ là ảo ảnh trong gương, trăng dẫu lung linh huyền ảo đến mấy cũng chỉ là bóng trăng- một gợn nước lăn tăn thôi đã vội nhạt nhòa. Nói cho cùng chỉ là con số không thì có khác gì một cuộc tình trống rỗng! Tình Yêu ôi lẽ nào chỉ là sự hiểu lầm nhau? Ngỡ là tình yêu, ngỡ là người ta yêu mình, sống bên nhau hết chiều dài cuộc đời chợt hiểu ra em là em, anh vẫn cứ là anh. Và người ta vẫn tự dối mình, không ngừng tìm kiếm bạn đời, bạn đường vì đó là qui luật, thêm nữa vì nỗi sợ hãi cô đơn. Cuộc sống vốn đơn giản, dễ dàng nhưng khó khăn bởi lòng người chưa đủ can đảm vượt qua cám dỗ, thoát ra ảo tưởng để sống thật với chính điều người ta hằng mong muốn.

   THANH THỦY

      NK 78 

 ( Thương tặng Tóc Nâu, bạn tôi )

 

Có 10 bình luận về Hoa trong gương, trăng đáy nước

  1. Nguyen Thi Hanh nói:

    Hôm ghé nhà chị Hạnh, Thanh Thuỷ có nói qua về những nhân vật có thực này.

    Nay em đã trình làng tác phẩm. Chị thích đọc truyện của nhà văn Thanh Thuỷ.

  2. 8 anh tuyet nói:

    Doc xong bai viet  long qua doi thuong tam xuc dong ngui ngui AT phai dung  may phut moi binh tinh lai  Thanh Thuy viet mach lac lam phaidoc mot mach khong the dung  vi so  khong theo kip nhung dien bien cua noi tam .Viet nua nha ThanhThuy  .rat mong duoc doc bai cua ban ,than ai.

  3. Hoành Châu nói:

    Bác sĩ Thanh Thủy ơi, ở mấy hàng chữ cuối  nhà văn lột tả hết chân tướng thực của con người trong cuộc đời đầy bí ẩn này !  Dưới con mắt khá tinh đời  và chủ trương nghĩ thật sống thực   thì tựa đề ” Hoa trong gương , trăng đáy nước” là vấn đề ‘ hot ‘ của hôm nay, Cảm  ơn , Hoành Châu

  4. Thanh Thủy nói:

    Chị Hạnh, chị A. Tuyết,

    Cám ơn hai chị đã đọc bài của em. Đó là chuyện tình có thật của nhỏ bạn thân. Có lẽ như chị Hạnh nói với em ( mà cũng nhiều người từng nói như vậy ) ” biết chi nhiều quá… ( em xin thêm cho trọn ý ) nên ở một mình! ” Em lại thích một mình để quan sát và suy gẫm…Ước gì em có nhiều thời gian hơn nữa để viết đều đều như lời chị Tuyết nhắn gởi. Em sẽ cố gắng.

  5. Thanh Thủy nói:

    Chị H. Châu ơi,

    Em không biết tựa đề ” hoa trong gương, trăng đáy nước ” có “hot” không nhưng sao em thấy tình yêu mong manh quá chị à. Con người thì yếu đuối…phải không chị. Cảm ơn chị đã cảm nhận điều em muốn nói.

  6. Loan Anh nói:

    “Những cuộc tình dương gian muôn đời không nghĩa lý, nhưng người vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý…” (Mùa đông của anh-Trần Thiện Thanh)

    Cám ơn bài viết của nhỏ, thương nhiều. LA

  7. Thanh Thủy nói:

    Loan Anh,

    Như nhỏ nói  – mượn lời nhạc sĩ T.T. Thanh -thì đúng là ” C ‘est la vie “!

    Hôm nào rỗi rảnh mail cho ta nhé. Nhớ.

  8. nguyenthikieutrinh nói:

    7 thích câu của em : ” sống một mình để quan sát và suy gẫm”.

    Theo 7, cuộc đời tự nó đã “thập cẩm”. Nó là nó, nó luôn thay đổi và mình phải tìm cách thích nghi, kể cả tronh tình yêu!

    7 vẫn thích “Ru đời hoang tưởng” hơn, dù bài này em có lối viết cuốn hút, bắt 7 phải đọc liền một mạch để rồi phân tuyến nhân vật và…suy gẫm…buồn!

  9. Lyhuong nói:

    Chuyện thật mà em viết rất hay,mang mang buồn nghe chừng như một sắp xếp nhẹ nhàng ,tâm hồn thanh thản ,đó là hiện tại thôi ,chứ ngày xưa đó 4 người họ đều đau khổ em ơi.Hãy viết tiếp em nhé.Thân mến.

  10. Thanh Thủy nói:

    Chị Kiều Trinh, chị L. Hương,

    Đúng như chị nói 4 người đã từng đau khổ & rất đáng thương. Giờ thì khép lại quá khứ. Thỉnh thoảng em vẫn gặp lại anh Hiền Lành và D. Còn Tóc Nâu âm thầm trong chiếc vỏ bí ẩn của mình….Thấy buồn quá phải không hai chị?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác