Phải Có của Anh Tú
Tựa bài thơ đã là sự khẳng định, như một chân lý bất di bất dịch mà Đức Phật đã từng nói- Dù là ai, đã mang thân phận chúng sinh, tất phải vào dòng hoại diệt.” Thương người trôi theo nước, Có lúc nổi lúc chìm”. Phận người như con sóng, nhấp nhô trong ảo tưởng mất còn, đâu hay rằng bản chất sóng chính là nước. Hãy giữ lòng thanh thản, Chờ đợi ngày ra khơi. Vâng, ra khơi cũng là sự trở về. Phải Có, bài thơ phảng phất hương thơm Phật giáo..đáng để suy gẫm. HB
PHẢI CÓ
(Từ CÓ THỂ của Phong Tâm)
Nếu khi nào chợt đến
Thời gian cuốn lấy tôi:
Ngày cũng là đêm tối
Chỉ chuyện thông thường thôi.
Điều này rồi phải có
Đừng mơ nó là không
Không mới là chuyện lạ
Không…ích lợi gì… mong?
Thương… người trôi theo nước
Có lúc nổi lúc chìm
Chân tay quơ quờ quạng
Như vi cá cánh chim!
Nước chở … về chốn cũ
Trùng dương đón mọi người
Hãy giử lòng thanh thản
Chờ đợi ngày ra khơi.
Anh Tú
March 28, 2014
Đọc bài thơ nầy giúp em tin tưởng.
Rồi “phải có” một ngày em trúng độc đắc.
Rồi “phải có” một ngày sau đó;
Em hùng dũng bước vào phòng giáo dục
Em “phải nói” lời từ biệt.
Xin được tiếp rằng;
…Ra khơi là bắt đầu
Bắt đầu con đường mới
Đường mới đưa ta về
Ta về nơi chốn xưa
Chốn xưa là cát bụi…
Có phải ???
Phương Nga ơi, NT ủng hộ em.
Phải có tự tin tí
Phải có mơ mới vui
Phải có ngày vui vẻ
Phải có đêm êm ả
Đâu có gì ” chuyện lạ” !
Anh Nha ơi à NT đọc câu : Chờ đợi ngày ra khơi .
Em thích ở đất liền
không thèm đi ra biển
Nơi đó chắc không vui
Cớ sao phải đợi chờ.
Có điều gì lạ đâu
Không chờ không chuyện lạ
Anh Phú Thạnh à ơi .!
Ra khơi là bắt đầu
Bắt đầu bằng ” Tong Khai”
Tong khai không hành lý
Thời gian, thời gian trôi
Sáng, Trưa, Chiều
Tuổi đời mộng đeo
Vòng tay xuôi theo
Công danh, giấc mộng
Như chiếc lá vàng rơi
hi hi , tới đây em bí rồi !!!
Như là số phận. Ra khơi không chờ không tránh, tự đi tự đến, có gì sợ? Quên đi và…đón nhận một cách tự nhiên như cô giáo Phương Nga đến phòng GD, thêm một chút can đảm và tự tin.
Hai bài thơ “Có thể” của chú Phong Tâm và “Phải Có” của Anh Tú những bài mang tính triết học cũng như qui luật của đời sống. Trong cuộc đời chúng ta có những thứ phải đến dù còn người muốn hay không muốn, thôi thì làm tất cả với tấm lòng khi còn có thể để một mai ta không còn gì là ân hận hay nối tiếc.
Nước chảy theo dòng nước
Người bước theo dòng đời
Thời gian ơi! Thời gian!
Qua đi không trở lại
Những gì của hôm nay
Ngày mai là quá khứ
Không gì ta phải ngại
Khi trao hết tấm lòng.
Xin cái tựa cho mấy câu cảm tác đi VCP. Cám ơn …BSTS thật nhiều!
Em chỉnh sửa lại một ít rồi qua email đến anh.
Thân kính
Thật vui khi quý bạn vào đọc và phản hồi! Cám ơn mọi người!
“Có thể” huynh Phong Tâm, “Phải có” Anh Tú gợi cho VCP cảm tác chuyển đến người đọc sự thanh thản an vui. Chị thăm em VCP!
Thủ Lĩnh cám ơn chị quan tâm, em đang cố gắng để không phụ lòng tin của nhóm YAMAHA