Kính thưa quý thầy cô
Thưa các bạn CHS của trường
Trang web này là bộ mới của trang tongphuochiep71.com do một nhóm CHS của trường thực hiện từ năm 2009. Thời gian qua, bản tin cũng đã làm được một số việc có ích như kết nối liên hệ các thế hệ cựu học sinh trong và ngoài nước với nhau, tìm được những bạn bè mà từ lâu không liên lạc được, giúp các bạn có nơi chia sẻ kinh nghiệm sống, giải trí, tìm được những kỷ niệm thân thương của một thời học dưới mái trường.
Đến nay, nhu cầu thông tin đa dạng, đối tượng bạn đọc cần rộng mở, buộc lòng chúng tôi phải nâng cấp bản tin được chuyên nghiệp hơn, hình thức phải bắt mắt hơn.
Với trang này, những chuyên mục cũ của trang 71.com gần như được giữ lại hết, có thêm mục truyện ngắn để giới thiệu những sáng tác mới ; mục “du lịch hàm thụ” để mọi người được giới thiệu chuyến đi du lịch kỳ thú của mình hồi năm xưa để độc giả được biết thêm những cái hay lạ ở một vùng đất khác.
Vẫn theo tôn chỉ ban đầu là “Mong được các bậc đàn anh, các em từng sống dưới mái trường đóng góp, chia sẻ để trang tin này được phong phú hơn, có ý nghĩa hơn”. Khái niệm TH Tống Phước Hiệp là bao gồm cả Collège de Vinh Long rồi Nguyễn Thông, Trường cấp 3 thị xã , Trường TH Lưu Văn Liệt ngày nay. Lần này chúng tôi được giao toàn quyền để đảm bảo lời hứa này của anh Trương Tường Minh, người sáng lập trang 71.com.
Xin chân thành cám ơn các bạn thời gian qua đã đóng góp tư liệu, bài vở, tài chính cho trang 71.com và giờ đây vẫn tiếp tục ủng hộ cho trang tongphuochiep-vinhlong.com này.
Bài vở và ý kiến đóng góp, xin các bạn vui lòng email về : [email protected] hoặc [email protected]
Thành thật cám ơn.
Lương Minh
YDT xin mượn Phố Xưa tựa bài thơ “Trôi” để ra bài “Thả… ! nha“
Thả…!
Thả tình …
theo tiếng thời gian
Thả hồn …
theo áng mây ngàn trôi trôi
Thả tim …
theo nhịp luân hồi
Thả mơ …
ra chốn biển đời mênh mông
Thả yêu thương …
thả sầu buồn
Thả … dòng lệ đắng
tuôn ra sông dài
Yên Dạ Thảo
PX xin tiếp thơ với YDT nha
Thôi Đành !
Tình trôi …
về một góc trời
Nhạt nhòa dĩ vãng nghe chơi vơi lòng
Niệm sầu …
tuôn chảy giữa dòng
Luyến thương luyến nhớ đành buông lơi dần
Niềm đau …
Nghèn nghẹn tràn dâng
Giọt lăn trên má .. giọt ngân ngấn buồn
Phố Xưa
_ Thả mơ… ra chốn biển đời mênh mông ( Yên Dạ Thảo )
Những hình tượng nửa mơ nửa thực, nhắm nghiền mắt lại vẫn thấy trôi nổi miên man…nghe xao xuyến lạ lùng !
_ Giọt lăn trên má… giọt ngân ngấn buồn ( Phố Xưa )
Một giọt lăn dài chưa kịp rơi lại hình thành giọt khác đang ngân ngấn…nhìn không thể khỏi xúc đọng ! Hai câu thơ trên khiến người đọc phải ngậm ngùi.
Anh Phong Tâm mến,
Sáng nay YDT vào đọc lại bài thơ “Trôi” của Phố Xưa và thấy anh Phong Tâm cho lời bình luận câu thơ “Thả mơ… ra chốn biển đời mênh mông” of YDT. Cho YDT xin lỗi vì việc làmnhiều bận rộn nên đến nay YDT mới trả lời bình luận của anh.
YDT dùng chữ “Tình” trong bài nầy là bao gồm tình ruột thịt và tình thân bạn bè. Từ khi ra trường đời cho đến những năm vừa qua vì chữ “tình” mà đã làm cho YDT rơi nhiều nước mắt và những nỗi buồn khôn tả. Trái tim YDT tưởng đã ngừng đâp vì “tinh người”, YDT ngỡ là không còn tìm được cái “chân tình” trong cõi thật nên phải đì tìm mãi trong cõi mơ và nhịp tim của YDT đã sống lại sau những dòng lệ đắng, những nỗi buồn … thả trôi theo các bài tình thơ của mình. Tình học trò, tình quê hương và tình yêu trong “cõi mơ” của YDT thật đẹp!
YDT cám ơn anh đã nhín thời gian để đọc bài thơ và có “cảm xúc xao xuyến lạ lùng!” và YDT cám ơn tình bạn của Phố Xưa dành cho YDT từ ngày mình gặp lại nhau, một người bạn đã cho YDT nhiều niềm tin để đổi trao tâm sự.
Mến,
YDT
YÊN DẠ THẢO quý mến !
Qua những bài thơ giao lưu,PT cảm nhận đặc biệt ở trên trang thơ nầy-trong thơ YDT có tâm
hồn gần gũi với tâm hồn thơ của PT nên hay dò tìm mới bắt gặp bài Thả của YDT dưới bài Trôi
của Phố Xưa tác động vào cảm xúc khiến PT ngẫu hứng ra bài Treo.Rất cám ơn YDT, nhờ bài
thơ đó đã tạo cho PT nguồn cảm hứng.PT rất thông cảm tình đời, tình người mà các nhà thơ
đang nặng và rất hiểu ” chữ tình ” YDT đang tâm sự… Thân chúc YDT luôn vui khoẻ vá có nhiều
bài thơ hay.
Nhốt tình… trong trái tim sầu Nhốt hồn… dưới đáy huyệt sâu cửu tuyền Nhốt tim… lồng ngực chẳng yên Nhốt mơ… trên một con thuyền lẻ loi Nhốt yêu… vào giữa cuộc đời Nhốt sầu buồn lại… cho người nhớ mong Gạn dòng… lệ chảy vào trong Người đem nhốt lại… thành sông nghẹn ngào. Ngọc Thạch