Trôi của Phố Xưa (số 014)

Ngày đăng: 9/07/2012 09:10:58 Sáng/ ý kiến phản hồi (6)

Xin giữ giùm…thuở ban đầu/ Thời gian dù có phai màu tóc xanh. Lắng nghe và thương câu hát ru tình dìu dặt;   ngập chìm cả không gian thời gian đằm thắm thuỷ chung – Cả khi: Nỗi buồn đọng lại ” em-anh ” ngậm ngùi…! Ngẫm ra,  chỉ có người phụ nữ Á Đông mới đạt đến giọng dịu dàng như vậy?  Câu thơ của Phố Xưa thể hiện như một “tiêu biểu”. (PT) 

tranh này do Bửu Minh thiết kế

Có 6 bình luận về Trôi của Phố Xưa (số 014)

  1. Yên Dạ Thảo nói:

    YDT xin mượn Phố Xưa tựa bài thơ “Trôi” để ra bài “Thả… ! nha“

    Thả…!

    Thả tình …
    theo tiếng thời gian
    Thả hồn …
    theo áng mây ngàn trôi trôi
    Thả tim …
    theo nhịp luân hồi
    Thả mơ …
    ra chốn biển đời mênh mông
    Thả yêu thương …
    thả sầu buồn
    Thả … dòng lệ đắng
    tuôn ra sông dài

    Yên Dạ Thảo

  2. Phố Xưa nói:

    PX xin tiếp thơ với YDT nha
    Thôi Đành !

    Tình trôi …
    về một góc trời
    Nhạt nhòa dĩ vãng nghe chơi vơi lòng
    Niệm sầu …
    tuôn chảy giữa dòng
    Luyến thương luyến nhớ đành buông lơi dần
    Niềm đau …
    Nghèn nghẹn tràn dâng
    Giọt lăn trên má .. giọt ngân ngấn buồn

    Phố Xưa

  3. Phong Tâm nói:

    _ Thả mơ… ra chốn biển đời mênh mông ( Yên Dạ Thảo )
    Những hình tượng nửa mơ nửa thực, nhắm nghiền mắt lại vẫn thấy trôi nổi miên man…nghe xao xuyến lạ lùng !
    _ Giọt lăn trên má… giọt ngân ngấn buồn ( Phố Xưa )
    Một giọt lăn dài chưa kịp rơi lại hình thành giọt khác đang ngân ngấn…nhìn không thể khỏi xúc đọng ! Hai câu thơ trên khiến người đọc phải ngậm ngùi.

    • Yên Dạ Thảo nói:

      Anh Phong Tâm mến,

      Sáng nay YDT vào đọc lại bài thơ “Trôi” của Phố Xưa và thấy anh Phong Tâm cho lời bình luận câu thơ “Thả mơ… ra chốn biển đời mênh mông” of YDT.  Cho YDT xin lỗi vì việc làmnhiều bận rộn nên đến nay YDT mới trả lời bình luận của anh.

      YDT dùng chữ “Tình” trong bài nầy là bao gồm tình ruột thịt và tình thân bạn bè. Từ khi ra trường đời cho đến những năm vừa qua vì chữ “tình” mà đã làm cho YDT rơi nhiều nước mắt và những nỗi buồn khôn tả. Trái tim YDT tưởng đã ngừng đâp vì “tinh người”, YDT ngỡ là không còn tìm được cái “chân tình” trong cõi thật nên phải đì tìm mãi trong cõi mơ và nhịp tim của YDT đã sống lại sau những dòng lệ đắng, những nỗi buồn … thả trôi theo các bài tình thơ của mình. Tình học trò, tình quê hương và tình yêu trong “cõi mơ” của YDT thật đẹp!

      YDT cám ơn anh đã nhín thời gian để đọc bài thơ và có “cảm xúc xao xuyến lạ lùng!”  và YDT cám ơn tình bạn của Phố Xưa dành cho YDT từ ngày mình gặp lại nhau, một người bạn đã cho YDT nhiều niềm tin để đổi trao tâm sự.

      Mến,

      YDT

       

      • Phong Tâm nói:

            YÊN DẠ THẢO quý mến !

             Qua  những bài thơ giao lưu,PT  cảm nhận đặc biệt ở trên trang thơ nầy-trong thơ YDT có tâm

             hồn gần gũi với tâm hồn thơ của PT nên hay dò tìm mới bắt gặp bài Thả của YDT dưới bài Trôi

             của Phố Xưa tác động vào cảm xúc khiến PT ngẫu hứng ra bài Treo.Rất cám ơn YDT, nhờ bài

             thơ đó đã tạo cho PT nguồn cảm hứng.PT rất thông cảm tình đời, tình người mà các nhà thơ

             đang nặng và rất hiểu ” chữ tình ” YDT đang tâm sự… Thân chúc YDT luôn vui khoẻ vá có nhiều

             bài thơ hay.

  4. ngọc thạch nói:

    Nhốt tình… trong trái tim sầu Nhốt hồn… dưới đáy huyệt sâu cửu tuyền Nhốt tim… lồng ngực chẳng yên Nhốt mơ… trên một con thuyền lẻ loi Nhốt yêu… vào giữa cuộc đời Nhốt sầu buồn lại… cho người nhớ mong Gạn dòng… lệ chảy vào trong Người đem nhốt lại… thành sông nghẹn ngào. Ngọc Thạch

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác