CẢM NGHĨ NGẮN KHI ĐỌC THƠ PHONG TÂM
Phong Tâm (đứng) Ngô Khắc tài (ngồi áo caro) Lương Minh
Thơ Phong Tâm không ồn ào không cảm xúc mà cố viết chữ đẻ ra chữ.. thơ anh nhẹ nhàng như mưa thấm đất.
… thoáng hương thu.
Tưởng chừng nắng nguội trong mây
Chiều xa quên nhuộm lá cây trở vàng
Tưởng chừng lạc mất mùa trăng
Chở buâng khuâng muộn về giăng cõi tình.. tưởng chừng cuối nẻo đường xanh.
Bộ xưa bến cũ còn quanh quẩn đời
Chợt nghe một tiếng khô rơi
Lá thu vừa rụng chưa rời rã hương..
Mưa cứ nhẹ nhàng thấm đất từ ngày có Hội Văn Nghệ Bến tre tới nay, Phong Tâm cứ thong thả viết mà đã có bốn tập thơ. Thời gian qua kẻ tay.. làm rơi những chiếc lá. (thơ Văn Cao)… nhưng không phải rơi hết nghe.. vẫn còn đó Phong Tâm..
Sáng nay, nhân được cuốn Quanh Quẩn.. tập thơ mới ủa Phong Tâm, chợt nhớ năm nay anh đã tám mươi bảy tuổi… thường người ở tuổi này, việc đời không muốn nói không còn cảm xúc thơ thẩn gì nữa . Ở đây Phong Tâm vẫn còn cảm xúc và truyền cảm xúc ấy đến cho bạn đọc, nhất là cho tôi. Một câu hỏi cho mình (Ngô Khắc Tài) tại sao người ta già còn viết được mình lại nghĩ cuộc chơi..